Giây phút Ngọc Diệp bất lực không thể gào khóc được nữa miệng cô chỉ lẩm bẩm tên anh “ Gia Hào...cứu em với ” dù cô biết hi vọng rất nhỏ nhoi.
Mấy gã đó càng ngày càng tiến lại gần cô hơn
Lúc này cánh cửa thùng hàng bị đạp bung ra khiến Vương Hân giật mình.
Tần Gia Hào sát khí toả ra lạnh toát bước chân thẳng thừng đi đến đá một cước vào bụng cái tên gần cô nhất
Hắn ta không biết anh là ai liền tức giận quát “ Thằng nhãi mày là ai mà dám xen vào chuyện của tao hã ” Hắn nói xong liền dơ tay định đấm vào anh nhưng mười năm nữa không biết trúng không
Anh chụp lấy tay hắn bẻ ngược ra sau, khuôn mặt anh là một nét lạnh lẽo không chút hơi ấm, trong mắt hiện lên tia đỏ vì tức giận, anh đá thêm một cước vào bụng khiến hắn ngã nhàu ra đất
Mấy tên đàn em của hắn cũng xông vào từng người từng người một bị anh đánh thành người không ra người ma không ra ma nằm bò ra đất, mắt anh va phải máy quay phim liền đi lại đạp nát máy quay phim khiến bọn người kia sợ xanh mặt
Lúc này anh mới đi lại gần cô nhìn cô dần mất ý thức trên nền áo đã bị xé ra mấy mảng.
Anh lấy áo khoác mình khoác lên cho cô sau đó bế cô lên, cũng may, may mà anh đã đến kịp cũng may là cô chưa bị bọn dơ bẩn đó động vào
Tần Gia Hào bế cô lên, cô nằm trong lòng anh “ Gia Hào....Gia Hào cứu em với ” Những lời nói trong vô thức được phát ra từ cô
Cũng đủ biết cô đã hi vọng anh đến như thế nào, Tần Gia Hào càng ôm cô chặt hơn “ Anh đây không sao rồi đừng sợ ” giọng điệu rất dịu dàng không lạnh lùng như ban nảy nữa
Cô gái nhỏ này dù có bị anh đối xử ra sao thì vẫn luôn gọi tên anh những lúc cô cảm thấy sợ nhất và bất lực nhất
Vương Hân sợ hãi chạy ra ngoài thì thấy Dư Nhất Minh bên ngoài đi đến trên môi còn nở một nụ cười quái dị khiến cô ta sợ hãi mà lùi lại
Ánh mắt lạnh toát của Gia Hào quét ngang cô ta lạnh lùng nói “ Cô ta định làm gì với Ngọc Diệp thì hãy làm lại y như vậy rồi thì đưa về Tần Môn ”
Lời nói của anh lạnh đến mức Nhất Minh còn phải rùng mình, Tần Gia Hào vội bế cô rời đi anh không đến bệnh viện mà lái xe thằng về nhà
Tần Gia Hào bế cô về phòng sau đó lấy nước tự tay lau mình thay đồ cho cô, dù sao đây cũng không phải lần đầu thấy cơ thể cô mà.
Anh cẩn thận đắp chăn lại cho cô rồi bảo Trần Khiêm gọi bác sĩ đến anh còn nhấn mạnh nhất định phải là bác sĩ nữ
Ở kho hàng tiếng gào thét của người phụ nữ và tiếng va chạm thể xát của đám người đó khiến cả Nhất Minh cũng cảm thấy sợ Gia Hào như vậy có phải quá tàn nhẫn rồi không
Tần Gia Hào là như thế anh không nói thì thôi, nhưng đắc tội với anh lại rất khó sống nhưng muốn chết cũng không dễ dàng.
Dư Nhất Minh dặn dò thuộc hạ sau đó rời đi
Bác sĩ đến khám cho cô bảo cô chỉ bị xây xát nhẹ không có gì quá nghiêm trọng, khiến anh cũng thở phào nhẹ nhõm
Anh không hiểu tại sao khi nảy lại sợ vô cùng sợ cô có chuyện sợ sẽ mất đi cô, anh quay sang nhìn cô một