“ Uyên Nhi con muốn về đó thật sao? ” Mợ của cô vẻ mặt lo lắng hỏi cô, với bà cô như đứa con gái nhỏ không thể không bao bọc
“ Mợ đừng lo con chỉ về giải quyết một chút chuyện rồi sẽ quay lại mà ” Gia Uyên nắm lấy tay bà ân cần nói, mợ thương cô như con gái, cô xem mợ như mẹ mình vậy.
Cô biết xa cô bà sẽ lo lắng không ngui, nhưng cô có việc giải quyết không thể không về
“ Ừm con nhớ giữ gìn sức khoẻ.
Con xem còn cần gì không để mợ sắp xếp giúp con ” Bà xoa xoa đầu Gia Uyên nói, thật sự sẽ rất nhớ cô
“ Dạ con đã sắp xếp xong hết rồi ạ chỉ đợi đến ngày mai là bay thôi ” Mạc Gia Uyên mỉm cười nói với bà
Lần này cô về nhất định đòi lại tất cả cho con cô, bọn họ hại bảo bối của cô mất như vậy sao cô có thể tha thứ?
Ngày mai không chỉ một mình Gia Uyên trở về mà còn có Tư Thần, Hàn Vũ về cùng.
Bọn họ là không yên tâm để cô đi một mình, xuốt ngày cứ xem cô như một đứa nhóc lên ba vậy
****
Trong phòng làm việc của Tần Gia Hào.
Trần Khiêm vừa đưa cho anh thư mời đến dự buổi tiệc của MTU vào ba ngày nữa, nghe nói lần này Dyan cũng đến.
MTU là công ty lớn ngang ngửa cả Tần Thị
“ Nghe nói lần này Dyan đến đây, cũng sẽ đến dự buổi tiệc của MTU ” Trần Khiêm ngồi trên sofa nhâm nhi ly rượu nói
“ Ùm tôi biết rồi ” Tần Gia Hào chỉ nhàn nhạt vang lên một câu
Anh không biết đột nhiên có cảm giác hối thúc anh nhất định phải đến dự buổi tiệc này, nếu không nhất định sẽ hối hận.
Tại sao vậy nhỉ? Nhưng anh lại tò mò muốn biết mặt thật của Dyan
Tần Gia Hào trong đầu dâng lên suy nghĩ Gia Uyên chưa chết, Gia Uyên của anh còn sống.
Mỗi ngày anh đều trở về căn nhà của anh và cô, cọ vẽ, những bút màu mà cô trân trọng đều được để y nguyên, thậm chí chỉ cần cho ra mắt mẫu màu mới dù đắt hay khó mua thế nào anh cũng có để cho cô
*****
Tại sân bay 3 con người hai nam bước ra