Khải Minh Kiệt và Lưu Y Tuyết giờ đang ở rạp chiếu phim.
Khải Minh Kiệt muốn cô có một ngày nghỉ ngơi vui vẻ, nhưng có lẽ sau khi đi mua quần áo cô chẳng có hứng làm gì nữa.
"Em bị sao vậy?"
Chẳng làm sao cả.
Chỉ chán đến mức chẳng thèm trả lời thôi.
Thấy Lưu Y Tuyết không có động tĩnh gì, Khải Minh Kiệt cũng vắt óc ra nghĩ xem cô đang nghĩ gì.
Đây là người phụ nữ đầu tiên mà hắn không đoán ra được suy nghĩ.
Sao cô lại khác với phụ nữ bình thường thế không biết! Hay là do hắn lâu rồi chưa tiếp xúc với nữ giới, nên không biết họ nghĩ gì?
Chậc! Đây đúng là một thử thách mà ông trời ban tặng cho hắn vì hắn lâu chưa động não đây mà! Đi làm cứ như đi chơi ấy, đối tác của hắn dù cao siêu đến đâu hắn cũng xử lí dễ dàng!
Bài toán này khó khăn quá!
Lưu Y Tuyết để ý từng hành động của hắn.
Đây là lần đầu tiên cô thấy hắn phải vò đầu bứt tai suy nghĩ về một vấn đề gì đó.
Bình thường trợ lí Lâm báo cáo vấn đề xong hắn có thể giải quyết một cách nhanh gọn, mà giờ lại nghĩ không ra à?
không biết vấn đề đó là gì, sao cô tâm phục khẩu phục nó thế không biết!
Khải Minh Kiệt quay sang nhìn cô thấy cô vui lên một chút, cũng nổi hứng vui theo, dắt tay Lưu Y Tuyết đến quầy đồ ăn.
"Em ăn bắp rang bơ nhé?"
Lưu Y Tuyết gật đầu.
Cô cũng chẳng muốn làm khó hắn.
Mà cũng có thiệt cho cô đâu? Cứ thuận theo hắn để hắn vui vẻ một chút vậy.
Mua bắp rang xong thì đến chọn phim.
Khải Minh Kiệt hỏi ý kiến của Lưu Y Tuyết trước.
"Em muốn xem phim gì?"
Lưu Y Tuyết lướt qua một loạt phim đề xuất.
Từ tình yêu, viễn tưởng đến kinh dị.
Thú thật cô chẳng biết cái gì cả.
Mười mấy năm không ra khỏi nhà, ai biết thế giới thay đổi nhiều thế chứ.
Nhắm mắt chọn bừa một phim, cô bấm luôn vào phim trinh thám.
"Em muốn xem bộ này ư?" Khải Minh Kiệt ngạc nhiên.
Chẳng phải phụ nữ đều thích những phim tình cảm sến súa đến buồn nôn ư? Hắn còn chuẩn bị túi nôn để nôn ọe trong lúc xem phim rồi.
Lưu Y Tuyết gật đầu.
Chưa bộ phim nào có thể làm khó được cô.
Cô muốn xem xe bộ phim này có phải ngoại lệ không.
Thấy Lưu Y Tuyết chốt đơn, Khải Minh Kiệt cũng vui vẻ đồng ý.
Cái gì cũng được, miễn không phải tình yêu sến súa.
Lưu Y Tuyết cùng Khải Minh Kiệt đi vào rạp chiếu phim.
Trong rạp không có một bóng người, y hệt như lúc vừa bước vào cổng trung tâm mua sắm.
Từ lúc vào Lưu Y Tuyết đã thắc mắc rồi.
Sao trung tâm mua sắm sang trọng nhất thành phố vậy mà lại vắng tanh thế này? Chẳng lẽ đắt quá người ta không vào nổi à? Nếu vậy người ta xây lên chỗ này làm gì? Dành riêng cho hắn sao?
Thấy Lưu Y Tuyết cứ đứng ngẩn ngơ nhìn, Khải Minh Kiệt cuối cùng cũng đoán được cô muốn hỏi gì.
"Tôi đã bao cả trung tâm mua sắm này, chỉ để người ta phục vụ một mình em cả ngày hôm nay thôi."
Vãi! Cậy giàu