Phương Thần quay trở về nhìn thấy Âu Dương Dật Huân đang ôm lấy bà Gemma khóc, anh kinh ngạc:
"Anh đã có thể nhìn thấy được bà của mình rồi sao?"
Clara gật đầu nói với anh:"Bà Gemma đã cho Dật Huân nhìn thấy mình nhưng chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn thôi."
Bà Gemma mỉm cười, xoa xoa đầu cháu trai của mình:
"Bà chỉ có thể cho cháu nhìn thấy bà trong ba ngày thôi, sau ba ngày cháu sẽ trở lại như lúc trước sẽ không thể nhìn thấy được bà."
Âu Dương Dật Huân khẽ gật đầu:"Chỉ cần như thế là cháu thấy đủ lắm rồi."
Sáng hôm sau, Clara vừa thức giấc xuống lầu thì thấy Phương Thần đang hốt hoảng đang chạy lên lầu nhìn thấy cô đi xuống, anh nhìn cô với vẻ mặt nghiêm trọng:
"Tiểu Vân! Có chuyện không hay rồi, anh của em đã xảy ra chuyện rồi."
Clara mắt trợn to hết cỡ:"Anh mới vừa nói cái gì? Anh của em đã xảy ra chuyện gì? Anh hãy mau nói đi."
Phương Thần vịnh chặt hai bả vai của cô:"Em hãy bình tĩnh lại nghe anh nói đây, anh của em trên máy bay từ nước Pháp bay về đây thì xảy ra tai nạn, máy bay bị rơi xác của anh ấy vẫn chưa tìm được."
Clara vừa nghe xong liền đứng không vững, ngất xỉu ngay tại chỗ, Phương Thần hoảng hốt đỡ cô bế cô trở lại phòng.
Cung điện hoàng gia
Một căn phòng được trang trí xa hoa, lộng lẫy Xavia ngồi cười đắc ý:
"Thật sự không ngờ ngay cả ông trời cũng giúp mình, không cần ra tay Galvin cũng chết, kế hoạch của mình sắp thành công rồi. Eirlys Stephen thì không cần lo lắng nhiều dù sao bây giờ cô ta cũng đã có chồng rồi chuyện thừa kế là không thể nào trừ khi lão hoàng đế đó tỉnh nếu không thì ngôi vị này cha đã nắm chắc."
Tại biệt thự, Clara tỉnh lại Phương Thần nắm lấy tay của cô:
"Em không sao chứ? Em đừng quá đau lòng."
Âu Dương Dật Huân cũng cất