Clara ngay lập tức trả lời:"Dĩ nhiên cái thai là giả rồi. Hai người cũng biết rồi đó em ở bên cạnh Phương Chí Bình chỉ là để tìm cách lấy lại số cổ phần của Thần thôi chứ em không hề có tình cảm gì với anh ta hết."
Sắc mặt của Hạ Tử Quyên chuyển biến theo hướng tốt hơn một chút, Hạ Tử Quyên còn chút nghi hoặc hỏi lại một lần nữa:
"Thật sự là em và Phương Chí Bình không có gì chứ? Cái thai cũng là giả thật sao?"
Clara gật đầu như băm tỏi, khẳng định chắc chắn:
"Thật những lời em nói đều là thật nếu chị không tin thì chị có thể kiểm tra em xem em có thai hay không?"
Cơn giận của Hạ Tử Quyên đã nguôi hẳn đi, tiếp tục hỏi cô:
"Vậy tại sao em lại không nói chuyện này với mọi người? Không bàn bạc với ai hết mà tự ý hành động lỡ như em xảy ra chuyện gì thì sao?"
"Nếu em nói chuyện này với mọi người thì mọi người có đồng ý cho em làm như thế không? Hay là giống như lúc nãy chị đã nổi trận lôi đình?"
Hạ Tử Quyên cất giọng trả lời:"Tất nhiên là không rồi làm sao chị có thể để em mạo hiểm như thế được chứ?"
Clara lại hỏi hai người tiếp:"Vậy em lại hỏi hai người nếu em bàn bạc chuyện này với mọi người trong đó còn có Phương Thần vậy thì anh ấy có cho em làm như thế không?"
Dạ Thành Đông khẽ lắc đầu đáp:"Thần chắc chắn sẽ không cho em làm như thế."
"Chính vì phản đối nên em không thể nào nói với mọi người được và còn một đều nữa chuyện em tiếp cận Phương Chí Bình càng ít người biết có phải em sẽ càng an toàn hơn không? Và nhờ em ở bên cạnh anh ta em mới biết được những chuyện mà không ai biết."
Hạ Tử Quyên nhíu chặt đôi mày lại hỏi:"Là chuyện gì?"
"Hai người có biết rằng người đã hại Nhã Băng và Hoằng Phong chính là anh ta không? Anh ta chính là muốn diệt trừ tất cả những người muốn giúp Thần. Và còn một điều quan trọng hơn nữa là Phương Chí Bình chính là người đã cho người đặt bom trong Phương viên với mục đích là giết chết Thần."
"Cái gì?" Dạ Thành Đông hừng hực lửa giận, hai tay siết chặt lại.
Hạ Tử Quyên vỗ vỗ vai của anh:"Anh bình tĩnh lại chút đi."
Clara