Nghe vậy, Hứa Mộ Nhan con ngươi co lại, trong lòng ngẩn ra, hiện nay bên ngoài khá loạn, các vụ cưỡng hiếp mỗi ngày đều đưa tin, cô đương nhiên cũng không hoài nghi những gì người đàn ông này nói.Cùng với bị vũ nhục, cô thà đi tìm cái chết!Nhưng giây tiếp theo Hứa Mộ Nhan bỗng nhiên cảm thấy không đúng, theo lý thuyết, một đôi mắt tuổi còn trẻ không thể phát ra âm thanh trầm thấp khàn khàn như vậy .Đáp án duy nhất thanh âm này là giả bộ, mà người này nhất định là người quen biết rồi!Nhưng cô không nghĩ ra, người quen ai sẽ rảnh rỗi thoải mái như vậy, vui đùa với cô như vậy?Hứa Mộ Nhan lần nữa quan sát tỉ mỉ người đàn ông này, bỗng nhiên con ngươi ngưng trọng, bên môi nở nụ cười yếu ớt, thì ra là cậu ta!Nếu không phải xem qua đôi giày da này, cô thật đúng là không nhận ra cậu ta.Bùi Lạp Thần không ngờ cô nhanh vậy đã đoán ra thân phận của hắn, vẫn như cũ đi đến chỗ cô, bước chân thật chậm.Một đôi tay thon dài trắng nõn, thưởng thức con dao trong tay, đúng là một đôi tay có cuộc sống an nhàn,sung sướng.Hứa Mộ Nhan sống lưng thẳng tắp, không sợ hãi, khóe môi mỉm cười nhìn cậu ta đi tới.Bùi Lạp Thần thấy ngay cả bị người ta cưỡng hiếp cô cũng không sợ, liền thấy thú vị, con dao trong tay giơ lên, mà hắn cũng hướng cố lao tới.Con dao đâm thẳng trên tường trong hẻm nhỏ, nhưng hắn lại chính xác nhào vào Hứa Mộ Nhan.Lực đạo vừa đủ, đem cô đẩy vào góc tường, nhưng không làm cô đau.Sau đó Bùi Lạp Thần ôm lấy eo nhỏ của cô, tay phải quàng lên cổ, cúi đầu đôi môi hôn vào trên môi phấn nộn của cô.Hứa Mộ Nhan thật không ngờ cậu ta cứ như vậy đánh tới, càng không nghĩ đến cậu ta sẽ hôn trộm cô!Cô nhưng là chị dâu của cậu ta!Thôi quên đi, dù sao cũng biết cậu ta là ai, coi như bị đứa trẻ hôn một cái, không quan tâm.Nhưng cô cũng không thể để cậu ta tùy tiện làm bậy, phải hảo dạy dỗ cậu ta một phen.Hứa Mộ Nhan lấy tay lau khóe môi của mình, đưa tay đánh về khuôn mặt cậu ta, tát một cái bạt