Chương 344
Đỉnh!
Lương Tiểu Ý tự đánh giá bản thân. Lần này cô đã nói dối một cách hoàn hảo!
Khá lắm Lương Tiểu Ý, chỉ cần không căng thẳng, nhất định có thể lừa được anh.
Ánh mắt sắc nhọn của Tô Lương Mặc nhìn chăm chăm khuôn mặt người phụ nữ nằm bên cạnh, Lương Tiểu Ý không dám chớp mắt, nín thở, mặc kệ ánh mắt khiến cô lạnh sống lưng. Phụ nữ có con ý chí rất kiên cường, Lương Tiểu Ý vì không muốn để Tô Lương Mặc biết về sự tồn tại của đứa bé chỉ có thể liều mạng.
Chỉ có điều cô là một người nói dối sẽ cà lăm, vậy mà người đang đối diện với cô là Tô Lương Mặc với khả năng quan sát khiến người ta kinh ngạc, cô cố gắng che đi sự chột dạ, nhìn thẳng vào mắt anh.
Một lúc sau, ánh mắt anh rời khỏi mặt cô, anh lật chăn ra, nằm vào bên trong, đồng thời liếc nhìn Lương Tiểu Ý: nói, cơ thế cô rất yếu, thiếu chất dinh dưỡng, về sau cần bồi bổ sức khỏe”
Lương Tiểu Ý thở phào nhẹ nhõm, may quá, chuyện có thai vẫn không bị lộ. Có điều… “Thiếu chất dinh dưỡng? Làm sao có thể? Tôi vẫn ăn uống đầy đủ mà”
Người đàn ông liếc nhìn cô, cái ánh mắt không có bất kỳ hàm ý gì cả nhưng lại khiến Lương Tiếu Ý chột dạ.
“Sau này đồ ăn đồ uống của cô đều do chuyên gia dinh dưỡng phụ trách”
“Hả?” Có cần khoa trương như vậy không? Kể cả thiếu chất dinh dưỡng thì cũng không cần tìm chuyên gia dinh dưỡng chứ? Hơn nữa Lương Tiểu Ý cảm thấy cô làm sao có thể thiếu chất dinh dưỡng được chứ. Bữa nào cô cũng ăn đầy đủ. Làm sao có thể không đủ dinh dưỡng?
Tô Lương Mặc nằm bên cạnh Lương Tiểu Ý, nhìn thấy chút hoài nghỉ trong mắt Lương Tiểu Ý.
Cụp mi cười nhẹ, ý cười biến mất ở khóe miệng.
Anh cố tình mỉa mai: “Giấy thỏa thuận ly hôn của chúng ta vẫn chưa nộp cho Cục dân chính, không có bất kỳ điều luật tương ứng, bên ngoài chúng ta vẫn
Làm vợ của Tô Lương Mặc mà đến cơm cũng ăn không no”
Nghe những lời mỉa mai của anh, khóe miệng Lương Tiểu Ý nhếch lên để nộ nụ cười đắng chát. .. Hóa ra là như vậy.
Cô lại nghĩ nhiều rồi.
“Ngủ đi” Anh ra lệnh, Lương Tiểu Ý nhất thời không hiểu.
Tô Lương Mặc chau mày, mặt mày sa sầm, giọng nói khàn khàn, “Mai tôi còn có cuộc họp, làm sao, cô muốn tôi đêm nay ngủ không ngon rồi cả ngày mai không có tinh thần sao?”
Lương Tiểu Ý một lần lĩnh hội được sự lạnh lùng của Tô Lương Mặc.
Nụ cười lại càng đắng chát.
Cô dịch người sang bên cạnh, không muốn nằm gần Tô Lương Mặc. Một cánh tay đầy sức lực từ đằng sau ôm lấy eo cô, kéo cô vào trong lòng anh.
Có khoảnh khắc nào đó, tim Lương Tiểu Ý đập rất nhanh.
Thình thịch thình thịch… Sắp bay ra khỏi ngực rồi.
Cô quay lưng vào người đàn ông, độ nóng đẳng sau lưng không ngừng tăng lên, nhất thời khiến Lương Tiểu Ý mơ mơ màng màng, dường như quay lại cái thời điểm mà anh vẫn còn muốn lừa cô.
Bàn tay ôm eo cô chặt hơn, Lương Tiểu Ý có thể cảm nhận rõ ràng bàn tay đang dịu dàng xoa bụng cô… cơ thể cô chợt cứng đờ, lông tơ dựng lên, đổ mồ hôi lạnh.
Lúc này giọng nói của người đàn ông phía sau vang lên.
“Thả lỏng” Tô Lương Mặc nhận ra cơ thể cứng đờ của người phụ nữ trong lòng mình, ánh mắt sắc nhọn liếc nhìn cổ cô, lộ ra bên ngoài là làn da trắng hồng, bên trên lấm tấm mồ hôi, anh cười nhẹ một tiếng, giọng nói quyến rũ tiến lại gần tai cô rồi đi vào trong màng nhĩ: “Tôi nay, tôi không ép cô.”