Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 456


trước sau

Chương 456

Lúc Tiểu Ý chịu khổ anh đang làm gì? Hôm nay Thẩm Quân Hoa vô tình biết được, hóa ra Tiểu Bàn ngốc nghếch giấu Tô Lương Mặc rất nhiều chuyện. Hóa ra những chuyện ghê tởm mà Ôn Tình Noãn đã làm, Tiểu Bàn không hề tiết lộ nửa lời với Tô Lương Mặc.

Tim Thẩm Quân Hoa đau thắt lại, bỗng nhiên hiểu ra, người phụ nữ không chút tức giận trước mặt, rốt cuộc đã yêu người đàn ông tự cao tự đại Tô Lương Mặc sâu đậm như thế nào.

Thẩm Quân Hoa nhìn Tô Lương Mặc nói: “Tổng giám đốc Tô, anh nên khóc. Bởi vì anh mất đi không chỉ là một người phụ nữ yêu anh mà là một người phụ nữ yêu anh đến mức không muốn làm tổn thương đến sợi tóc người phụ nữ của anh. Lúc tôi và Tiểu Ý gặp nhau, tôi nói cho cậu ấy sự thật năm đó. Tôi biết nếu tôi nói với Tổng giám đốc Tô những chuyện ghê tởm mà Ôn Tình Noãn đã làm, anh chưa chắc đã tin. Nhưng tôi vì năm đó không có dũng cảm đứng ra cùng Tiểu Ý đối mặt với bọn lưu manh đó nên đến tận bây giờ vẫn còn áy náy. Tôi cực kỳ muốn nói cho Tiểu Bàn nghe những chuyện Ôn Tình Noãn đã làm. Tôi cho răng cậu ấy sẽ nói với anh. Nhưng nhìn anh bây giờ thì có vẻ cậu ấy không hề nói cho anh biết, thậm chí còn chưa bao giờ nhắc đến”

Thẩm Quân Hoa nói: “Tiểu Ý, thật sự là người ngốc nghếch nhất thế gian… Tôi nghĩ cậu ấy không nói với anh, không chỉ vì cậu ấy biết anh không tin cậu ấy, nhìn Tiểu Ý yếu ớt thế thôi nhưng cậu ấy ngang bướng lắm. Cậu ấy không muốn phá hỏng hình tượng thiên thần lương thiện của Ôn Tình Noãn trong mắt anh… Cậu ấy sợ anh tổn thương”

Thẩm Quân Hoa hít một hơi thật sâu: “Tô Lương Mặc, kiếp trước anh đã có ân đức gì mà kiếp này lại có được một tình yêu đơn thuần như thế? Ích kỉ như anh, tuyệt tình như anh, tàn khốc như anh… Kiếp trước anh đã giải cứu cả trái đất nên mới có được tình yêu đơn thuần, mới có được người phụ nữ ngốc nghếch một lòng một dạ vì anh phải không?”

Lục Trầm không ngăn cản Thẩm Quân Hoa nữa, anh ta rất tỉnh táo, mỗi từ mà Thẩm Quân Hoa nói ra đều đánh mạnh vào chỗ đau nhất của Tô Lương Mặc, nhưng anh ta không phản bác lại… Lương Tiểu Ý thật sự là một người phụ nữ vừa ngốc nghếch vừa cứng đầu ngang bướng. Nếu cô không đủ ngang bướng làm sao có thể hết lòng với người đàn ông tuyệt tình Tô Lương Mặc chứ?

Cơ thể Tô Lương Mặc cứng đờ, cổ họng cực kỳ khó chịu…

Anh đang cười những lời nói

của Thẩm Quân Hoa, mỗi câu chất vấn của Thẩm Quân Hoa như muốn thiêu đốt trái tim anh. Tại sao anh có thể có được tình cảm đơn thuần hiếm có trên đời này chứ?

Lương Tiểu Ý, Lương Tiểu Ý, Lương Tiểu Ý… Ba chữ này nhảy nhót trong trái tim anh, tận nơi sâu thẳm nhất trái tim anh không ngừng hiện lên ba chữ này, không ngừng nhắc nhở anh, anh bỏ lỡ thứ gì, anh đánh mất thứ gì.

Savvy Wayne Klutz ở bên cạnh bày ra tư thế mọi chuyện không liên quan đến mình, khoanh tay trước ngực, đôi mắt màu nâu hiện lên sự vui vẻ… Mỗi câu hỏi của Thẩm Quân Hoa đều hỏi ra sự thắc mắc của anh ta, Tô Lương Mặc, tại sao anh lại có được tình yêu của Tiểu Ý?

Đáy mắt đều là sự vui sướng không nói ra được… Nhìn bộ dạng đau khổ của người đàn ông không ai sánh bảng, chỉ cần biết anh đau khổ, trong lòng Savvy khoan khoái dễ chịu vô cùng… Thật là tốt biết bao, những giày vò mà Tiểu Ý phải chịu đựng cuối cùng cũng rơi lên người anh.

“Huhuhu…” Thẩm Quân Hoa lúc trước còn mạnh mẽ hung dữ đi chất vấn Tô Lương Mặc bỗng nhiên ngồi xuống đất, bắt đầu nức nở, Lục Trầm đau lòng, giơ bàn tay ra, dùng sức kéo Thẩm Quân Hoa lên, một bàn tay khác ôm lấy khuôn mặt đang khóc của Thẩm Quân Hoa, Thẩm Quân Hoa hối hận nói: “Lục Trầm, là em quá sơ ý, Tiểu Ý mấy lần nói với em cậu ấy sắp chết… Em luôn luôn cho rằng cậu ấy đang đùa với em. Bọn em vẫn còn trẻ, không xảy ra chuyện ngoài ý muốn làm sao có thể chết chứ? Em vẫn luôn nghĩ như vậy, chưa từng để ý đến những lời cậu ấy nói… Nếu, nếu như lúc đó em chú ý hơn, quan tâm hơn một chút, có lế Tiểu Ý sẽ không xảy ra chuyện”

“Suyt” Ánh mắt hoa đào của Lục Trầm hiện rõ sự đau lòng, ngón tay lau đi nước mắt trên mặt Thẩm Quân Hoa, giọng nói trước đây chưa từng có khiến Thẩm Quân Hoa có cảm giác an lòng: “Không phải lỗi của em. Nếu Lương Mập còn sống, cô ấy nhất định không muốn nhìn thấy em đau lòng đâu”

Suốt chuyến bay.

Người đàn ông bình tĩnh đến lạ thường.

Sau 14 tiếng, máy bay hạ cánh tại sân bay San Francisco.

Vừa xuống máy bay đã lập tức có hai nhóm người đến đón cùng một lúc. Một nhóm là người của Savvy, một nhóm là người của Tô Lương Mặc. Vân Đồng cũng ở đó.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện