Chương 691
“Nếu cậu đã nói thế… Được! Bây giờ tớ sẽ tổ chức họp báo luôn” Lục Trầm quả quyết nói: “Yên tâm, hai chúng ta đứng cùng trên một con thuyền, từ bé đã như vậy rồi, cậu chỉ đâu, tớ sẽ đánh vào đấy!”
Tô Lương Mặc hiểu ý của Lục Trầm, anh mỉm cười… “Anh em tốt”
“Nhớ tăng lương cho tớ nhé. Haiz, cái mệnh này của tớ đúng là khổ” Lục Trầm ở đầu dây bên kia cố ý trêu đùa. Tô Lương Mặc nghe thấy thế, ánh mắt anh dần ấm lại… Anh biết người anh em này đang cố ý muốn trêu cho anh cười.
“Được rồi, tăng lương cho cậu… thêm một tệ” Nói xong, anh ngắt điện thoại, trong lòng anh thoải mái hơn nhiều rồi.
Buổi sáng anh đã định sẽ đưa các con đi nhập học, nhưng kết quả lại gặp phải chuyện mất vui, con trai nhỏ của anh bị mèo cào vào mặt. Mặc dù bác sĩ nói sẽ không để lại sẹo, nhưng lỡ như có vấn đề gì thì sao, lỡ như để lại sẹo thì sao?
Vậy thì không biết anh sẽ làm ra những chuyện như thế nào nữa!
Thời gian tới chắc anh phải đi thắp hương, tại sao chuyện gì cũng không thuận lợi thế này?
Tô Lương Mặc trước giờ không tin vào Phật, nhưng giờ phút này anh lại bắt đầu có ý nghĩ muốn đi thắp hương cầu Phật.
Đầu dây bên kia, Lục Trầm không dám tin nhìn chiếc điện thoại đang báo đầu dây bên kia đã ngắt máy… Anh ta chớp chớp đôi mắt đào hoa, lại chớp chớp, giây tiếp theo…
“ĐMI Tô Lương Mặc, ông đây bán mạng cho cậu, nhưng cậu lại keo kiệt như thế, một tệ mà cậu cũng dám nói là tăng lương cho tôi à!”
Trong phòng làm việc của Tập đoàn Tài chính Tô Thị, một tiếng hét vang vọng ra bên ngoài!
Lục Trầm hét lớn một tiếng, một lát sau, ánh mắt của anh †a liền trở nên sắc lẹm, đôi mắt đào hoa trước giờ đều mang theo ý cười bây giờ bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, khuôn mặt đẹp trai cũng trở nên nghiêm nghị khiến người ta phải nể Sợ.
“Tổng giám đốc, người đã đến đủ rồi” Năm năm trôi qua, Lâm Hiểu đã là mẹ trẻ con rồi, cô làm việc càng ngày càng điềm tĩnh, bây giờ, ngoài Lục Trầm, cô cũng là thư
“Ừm” Lục Trầm bước ra khỏi bàn làm việc: “Chúng ta đi thôi!”
Đôi chân dài của Lục Trầm bước đi vô cùng trầm ổn.
Không ai biết ông nội Tô sẽ phản ứng như thế nào sau buổi họp báo ngày hôm nay.
Nhưng càng là lúc này, anh ta mới càng phải bước trầm ổn từng bước.
Buổi họp báo được tổ chức trong đại sảnh trên tầng hai, nơi này được thiết kế rộng rãi, dùng để tổ chức các buổi họp báo thông báo tin tức với bên ngoài.
“Ừm, biết tin gì chưa? Tin động trời!” Một cậu phóng viên giữ tay anh bạn đồng nghiệp khác, chớp chớp mắt, dường như có ý muốn nói “hôm nay có tin tức động trời”.
“Tôi cũng nghe nói rồi, hình như là chuyện liên hôn”
“Liên hôn? Ừm, người anh em, cậu lấy đâu ra tin tức thế?
Liên hôn? Con cá sấu Tô Lương Mặc của thành phố S là viên kim cương quý báu đấy, tôi chưa bao giờ nghe nói anh ấy có ý định liên hôn hết!”
“Đúng thế, người anh em, tin tức của cậu sai rồi”
Một đám người bàn luận rất sôi nổi.
Đúng lúc này, cửa lớn được mở ra.
“Suyt, đừng nói nữa, là Lục Trầm, là quân sự kiêm bạn thân của Tô Lương Mặc… Tin tức lần này chắc là do anh ấy thông báo. Vậy thì chắc chắn là tin tức lớn rồi” Một nam phóng viên nói.
Lục Trầm chầm chậm bước lên sân khấu, từng bước đi của anh vô cùng trầm ổn, đám đông bên dưới dõi theo từng bước đi của anh ta.
Lục Trầm điều chỉnh âm lượng của micro, sau đó bắt đầu nói: “Xin chào các bạn trong giới truyền thông. Tôi là Lục Trầm, thư ký bên cạnh Tổng giám đốc Tô của Tập đoàn Tô Thị, chắc hẳn mọi người đều không xa lạ gì tôi”