Chương 873
Lục Trầm còn chưa dứt lời đã nghe thấy một tiếng quát lạnh, cửa thang máy mở ra, anh ta nhìn người đàn ông đứng cạnh mình, trên huyệt thái dương lộ ra gân xanh, khóe mắt liếc nhìn người đang đứng cạnh mình, hai tay năm chặt. Một giây sau, anh ta nghe thấy giọng nói cực kỳ kiềm chế của người đàn ông này: “Lục Trầm, tớ xin lỗi”
“Tớ…”
“Nhưng cậu đừng nhắc lại chuyện này nữa. Nó thích giày vò thế nào thì giày vò” Giọng nói của Tô Lương Mặc tràn đầy sự mệt mỏi kèm theo vẻ bất đắc dĩ. Lục Trầm thấy Tô Lương Mặc đang nhắm hai mắt lại, lúc mở hai mắt ra thì trong đôi mắt từ trước đến nay không để lộ chút cảm xúc nào kia lại khôi phục sự bình tĩnh lúc đầu. Sau đó anh khế nói: “Chúng ta đi thôi”
Lục Trầm chỉ cảm thấy bộ dạng cố gắng chịu đựng này của Tô Lương Mặc khiến trong lòng người ta cảm thấy mệt mỏi. Anh ta thực sự không thể hiểu nổi, dù Tô Lương Mặc cảm thấy mắc nợ mẹ con Lương Tiểu Ý, nhưng cũng không cần thiết để mặc cho con sói con Lương Chỉ Hoành kia hủy hoại tâm huyết mấy đời của người nhà họ Tô. Rốt cuộc vì sao Tô.
Lương Mặc lại bỏ mặc không hề kiêng dè chút nào như vậy?
Xe lăn bánh trên cầu vượt, trong xe hoàn toàn im lặng, người đàn ông luôn nhìn qua cửa sổ xe đột nhiên nói: “Nếu một ngày nào đó, nó phá hủy Tô Thị, tớ cũng không trách nó.”
“Hả?”
“Tớ sẽ giúp nó xây dựng lại một cái mới”
Lục Trầm hơi bất ngờ, hai mắt nhìn chằm chăm Tô Lương Mặc ngồi bên cạnh. Đây chính là sức mạnh của người đàn ông bất bại này.
Hủy hoại hết thì lại xây dựng cái khác, lại có tất cả!
“Nhưng tớ vẫn không hiểu vì sao phải để nó hủy hoại Tô Thị. Nếu cậu lại xây dựng lại cho nó một cái khác, vì sao nhất định phải phá hủy cái hiện tại?”
Tô Lương Mặc khẽ di chuyển, sau đó nói một câu khiến Lục Trầm bị chấn động: “Tớ không phải một người bố tốt. Từ nhỏ đến lớn, con tớ chưa bao giờ nhõng
Đây là lần đầu tiên nó làm việc tùy hứng, sao tớ có thể cự tuyệt nó được.”
Sada Yamaichiro muốn mở dạ tiệc, nghe nói anh ta định xúc tiến hợp tác nhiều mặt.
Lục Trầm nói: “Anh ta có ý khác, tớ nghĩ anh ta không gặp được cậu, cho nên mới dùng cái cớ này. Mục đích của buổi dạ tiệc này chính là muốn gặp được cậu”
Tô Lương Mặc há lại không biết mục đích của Sada ‘Yamaichiro? Anh khẽ “hừ”, sau đó nói: “Tùy anh ta”
Đương nhiên là tùy anh ta rồi, thiệp mời cũng đưa cho Vạn Nhược Mạn rồi.
“Bây giờ cậu về nhà à?”
“Không, tớ đi siêu thị”
“Đi siêu thị? Cậu tới đó làm gì?”
“Tiểu Ý nhà tớ muốn ăn sườn xào chua ngọt”
Lục Trầm chẳng biết nói gì: Tô Lương Mặc lại đang bùi ngùi rằng tình yêu sẽ khiến bất kỳ người đàn ông nào trở thành kẻ ngốc. Đương nhiên, dáng vẻ ngốc nghếch như vậy sẽ khiến vô số cô gái chạy theo như vịt.
Lục Trầm nghĩ tới những nỗ lực của Lương Tiểu Ý, anh ta mừng thay cho cô. Những nỗ lực lúc trước của cô đã được báo đáp, cuối cùng hai người cũng tu thành chính quả.
“Tu…tu…” Trong xe vang lên tiếng chuông điện thoại, Lục Trầm thấy người bạn ngồi cạnh mình nhận điện thoại.
Đầu dây bên kia đang nói gì đó, anh ta nghe không rõ lắm, nhưng vẻ mặt của bạn anh ta lại lộ ra vẻ nghiêm trọng.
Lục Trầm vừa chăm chú nhìn phía trước để lái xe vừa dựng tai lên để nghe xem Tô Lương Mặc nói thế nào.
Nhưng nghe một lúc lâu vẫn không thấy Tô Lương Mặc nói gì, chỉ thấy vẻ mặt anh đang cực kỳ nghiêm túc. Lục Trầm bu môi, anh ta cảm thấy không có kịch hay để xem. Bỗng nhiên bên tai lại vang lên một tiếng nổ vang đội.