Chương 885
‘Đáy mắt cậu ta tràn đầy sự kiêng kị, miệng lại nói lời khách khí: “Thì ra là ngài Sada Yamaichiro tiếng tăm lẫy lừng, hôm nay may mắn là có ngài Sada đây ra tay giúp đỡ, chờ sau khi Vân Nhất mang bà chủ trở về nhà an toàn nhất định sẽ bày tỏ thiện ý của ngài Sada cho chủ nhân biết, chắc chẩn chủ nhân sẽ vô cùng cảm kích ơn giúp đỡ của ngài tá điền”
Nguyên một câu nói, tuy Vân Nhất bày ra giọng điệu không kiêu ngạo cũng không nịnh hót, nhưng từng chữ lại như đang chèn ép Sada Yamaichiro.
Sada Yamaichiro khẽ khép hàng mi che đi ánh mắt đầy nữ tính… Con chó của Tô Lương Mặc, quả nhiên giống hệt như Tô Lương Mặc vậy… Vẻ mặt ngạo mạn đó không lệch đi đâu được.
Sada Yamaichiro đột nhiên bật cười ha hả: “Vân Nhất? Họ Vân? A… Tôi nhớ hủ nhân của cậu là Tô Lương Mặc nhỉ. Tôi và chủ nhân của cậu là…bạn ấy” Nghe anh ta nói thế, từ phía Vân Nhất không thể nhìn rõ biểu cảm trên mạt Sada Yamaichiro, nhưng cậu ta nhìn thấy Sada Yamaichiro hơi gập cổ xuống, hình như đang nhìn mợ chủ nhà cậu ta, trong lòng Vân Nhất lập tức bùng lên lửa giận!
Cậu ta buông lời ảnh cáo: “Ngài Sada, xin ngài trả mợ chủ lại cho tôi, để tôi có thế kịp thời chữa trị cho mợ chủ” Vân Nhất cũng không mở miệng uy hiếp thẳng thừng Sada Yamaichiro, chỉ nhắc nhở anh, mợ chủ nhà cậu ta đang bị thương.
Nghe thế, động tác của Sada Yamaichiro chợt cứng lại, anh ta hạ tâm mắt xuống, quả nhiên thấy được cánh tay nhiễm đầy máu của Lương Tiểu Ý, ánh mắt lại dời lên phần cổ của Lương Tiểu Ý, chỗ đó có một miệng vết thương không tính lớn đang chảy máu.
Ai đã làm? Nhìn thấy vết thương trên người Lương Tiểu Ý, ít nhiều gì cũng đã đoán được vết thương của người phụ nữ trong lòng này nhiều khả năng là do bị người dùng dao nhỏ kề cổ uy hiếp.
Tâm mắt hơi quét qua người đàn bà xinh đẹp đang ngơ ngác đứng trước mặt mình.
Ôn Tình Tuyết ngây người nhìn người đàn ông đột ngột xông tới trước mặt cô ta này, tròng mắt như sắp dính lên mặt người đàn ông đó… Quá đẹp! Một gã đàn ông sao lại có dung mạo tuyệt mỹ như thết Anh đẹp hơn mọi gã đàn ông, phụ nữ cô ta từng thấy trên đời!
Mái tóc dài đen như mực được cột lên, một
Ôn Tình Tuyết cứ thế ngơ ngác nhìn gương mặt xinh đẹp của người đàn ông đột nhiên xuất hiện này. Tâm mắt của Sada Yamaichiro dừng lại trên khuôn mặt của Ôn Tình Tuyết, trong mắt hiện lên tia u ám.
Nhưng ánh mắt đó đã được anh che đi, anh chậm rãi nhếch khóe miệng, đôi môi đỏ tươi làm gương mặt anh càng thêm yêu mị: “Cô, tên gì?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Thanh âm nữ tính, có hơi khàn khàn.
Thanh âm này, tựa như một lưồng khí lạnh, kích thích Ôn Tình Tuyết sợ run cả người, lúc nói chuyện, thần trí cũng trở nên mơ hồ: “Tôi, tôi tên là Tình Tuyết, Ôn Tình Tuyết/ Cô ta xoắn xuýt mấy ngón tay, ánh mắt khẩn trương nhìn người đàn ông trước mặt.
“Họ Ôn?” Ý cười trên đôi môi đỏ tươi càng thêm sâu, đôi mất hẹp dài liếc nhìn người phụ nữ đang co quảp vì bất an trước mắt, nói lời sâu xa: “Họ Ôn là một họ tốt đấy”
Ôn Tình Tuyết được người đàn ông xinh đẹp trước mắt khen ngợi thì sung sướng lắm, nên không phát hiện ra hàm ý ẩn sâu dưới câu nói đó của gã đàn ông. Vân Nhất đứng một bên, vẻ mặt trông rất khó coi, cậu ta bị Yamaguchi ‘Sada Yamaichiro làm lơ… Không thèm nhìn tới!
Mất mặt!
Nhục nhất Cậu ta biết, chuyện này không chỉ khiến Vân Nhất cảm thấy mất mặt, còn tổn hại đến thể diện của Boss.
Trong lòng Vân Nhất bừng bừng lửa giận… Nhưng cậu ta không dám làm u, cậu ta biết thế lực bây giờ của cậu ta rất đơn bạc, người đàn ông trước mất còn tự xưng là thủ lĩnh Yamaguchi, Sada Yamaichiro, là người sâu không lường được, cậu ta vốn không phải là đối thủ của đối phương, Làm sao bây giờ? Vân Nhất nhanh chóng suy nghĩ cách ứng phó, nửa phút sau, cậu ra cần răng, đành liều vậy!
Thân thủ cậu ta khá tốt, cổ tay khế động, giấy dụa nắm đấm, thoát khỏi bàn tay trông thì non mềm nhưng lại có sức mạnh vô cùng lớn của Sada ‘Yamaichiro.