Tô Du Du cảm giác mình máu cả người mình đều đông lại, cơ thể cô cứng nhắc, không dám nhúc nhích.Đột nhiên, cô cảm thấy một hơi lạnh từ bên tai thổi tới.Cô không tự chủ được run lên, lại nghe thấy giọng nói nhẹ của cô gái"Tìm được...!rốt cuộc tìm được...!cô gái bát tự thuần âm..."Tô Du Du sợ tim suýt chút nữa rớt ra ngoài! Cô không để ý tới nhiều như vậy, điên cuồng chạy đến gần cửa.Trong bóng tối, cô lần mò cửa, liều mạng đẩy, nhưng cửa không nhuc nhích tí nào."Mở cửa! Có ai nghe thấy không! Van cầu anh mở cửa!" Cô tuyệt vọng đập cửa, giọng nói mang theo tiếng nức nở.Bỗng cô cảm thấy một con bàn tay lạnh như băng, gắt gao bắt lấy tay cô."Buông ra!" Cô sợ đến thét chói tai, tay quơ loạn xạ, nhưng trong bóng tối cô cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ cảm thấy trên cánh tay truyền đến một trận đau đớn."A!" Cô hét lên một tiếng, tay sờ một cái, là chất lỏng ấm nóng, là máu của cô.Quỷ nữ trong bóng tối ngửi được máu của cô, lập tức hưng phấn: "Máu của cô gái bát tự thuần âm...!thuộc về mình...!Thuộc về mình..."Tay Tô Du Du lại một trận đau đớn đến, cảm giác nóng lạnh lẫn lộn, hình như là quỷ nữ kia đang hút máu cô.Cô ngã trên mặt đất, giãy giụa như thế nào cũng không thoát ra được, nước mắt hoảng sợ từng giọt từng giọt rớt xuống.Trì Tư Tước...Nhanh cứu tôi...Xin anh nhanh tới nhanh cứu tôi...Máu càng chảy càng nhiều, cơ thể cô càng ngày càng lạnh, ý thức trong đầu cô cũng từ từ mơ hồ, cả người xui lơ trên mặt đất.Sắp chết rồi sao? Chết ở cái tầng hầm ẩm ướt này, bị quỷ nữ không rõ lai lịch hút cạn máu...Cũng không biết, nếu như cô chết, thì ai sẽ đau lòng nữa?Ba mẹ sẽ đau lòng sao...!Lục Viễn Tiêu sẽ đau lòng sao...!Trì Tư Tước quỷ nam kia sẽ đau lòng sao...Cạch!Trong tuyệt vọng, cô nghe thấy một tiếng vang thật lớn, cửa ở phía sau trong nháy mắt bị nổ thành mảnh nhỏ, cô ngẩng đầu, thấy một thân ảnh cao lớn đứng ở cửa, che bóng mà đứng.Cô nhắm mắt lại, mừng