"Làm sao vậy?" Tô Du Du thấy sắc mặt hai người thay đổi: "Nghe thấy tiếng cười của đứa bé thì có vấn đề gì sao?""Không có gì.
" Lần này là Trì Tư Tước trả lời, hắn đem chăn bông đắp kín cho Tô Du Du: "Em nghỉ ngơi thật tốt, không nên suy nghĩ quá nhiều.
"Nói xong, hắn đứng dậy rời khỏi phòng, Trì Hạo cũng nhanh chóng ra ngoài theo.
Trong ban côngTrì Tư Tước đứng cạnh lan can, bên ngoài là âm thanh của sóng biển, Trì Hạo cẩn thận đi tới.
"Cậu thấy thế nào?" Trì Tư Tước bỗng mở miệng.
Trì Hạo chần chờ một chút, nhưng vẫn mở miệng: "Nếu như tôi không đoán sai, thiếu phu nhân chắc là đang mang thai, tuy là tôi không có cách nào từ mạch đạp mà xác định được, dù sao quỷ thai thứ đồ này, y thuật tổ truyền nhà chúng tôi cũng không ghi chép lại nhà, nhưng trong cơ thể cô ấy chính xác là có quỷ khí của đứa trẻ, cô ấy còn nghe thấy tiếng khóc của đứa trẻ.
"Giọng nói của Trì Hạo ngày càng nhỏ đi, có chút không chắc chắn nhìn về phía Trì Tư Tước, thì phát hiện mặt hắn nghiêm túc không nói lời nào.
"Trì thiếu việc này chúng ta nên nói cho lão gia sao? Dù sao lão gia ngài ấy! ""Không cần nói.
" Trì Tư Tước cắt ngang lời hắn.
"Nhưng! "Trì Tư Tước chợt quay đầu.
"Trì Hạo, đừng quên, rốt cuộc cậu là người của ai.
"Đôi mắt đen của Trì Tư Tước dưới ánh trăng giống như hàn băng, Trì Hạo đột nhiên cảm thấy trong lòng phát lạnh, lập tức cúi đầu.
"Dạ, tôi hiểu được.
""Tôi nhớ là cha của cậu ở thành phố Q đúng không?""Đúng vậy.
""Chúng ta đi tìm ông ấy.
" Trì Tư Tước xoay người vào phòng: "Tôi muốn biết rõ , rốt cuộc là Tô Du Du có mang quỷ thai hay không?"Tô Du Du nhắm mắt ngủ trong chốc lát, mở mắt ra thì Trì Tư Tước nói cho cô biết, hắn phải rời khỏi đảo này.
"Rời đi? Nhanh như vậy?"Nhìn đôi mắt tròn xoe của cô gái, trong lòng Trì Tư Tước mơ hồ nhói lên.
Nếu như vật nhỏ này thực sự mang thai! Hắn ép buộc mình không nên nghĩ tiếp nữa, chỉ nắm cằm xinh xắn của cô.
"Làm sao, luyến tiếc?"Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Du Du hơi