Ra khỏi Lục Viên, Tô Mục đang ở ngoài cửa chờ cô.Trong viện đậu một chiếc Maserati màu xám bạc, Tô Mục mở cửa xe ra, cung kính nói: “Cô Lục, tôi đưa cô trở về.”Cảnh Ninh khô cằn cười với anh ta: “Không cần, tôi tự mình gọi xe là được.”“Đây là ý của tổng giám đốc.”Nụ cười trên mặt cô cứng đờ, mắt đẹp nhìn xuống dưới, cuối cùng vẫn lên xe.Nơi Cảnh Ninh sống là một chung cư di động ở trung tâm thành phố. Phòng ở không lớn, một phòng một sảnh. Tuy rằng không gian hơi nhỏ nhưng được ở chỗ đoạn đường tốt, giao thông thuận tiện, hơn nữa một người sống đã đủ rồi.Trở lại nhà của mình, cô ngã người vào trên sô pha, đầu buông lỏng.Tối hôm qua cho đến hôm nay, chuyện kích thích liên tiếp xảy ra. Cô dựa vào bản năng để ứng phó, không có thời gian suy nghĩ quá nhiều. Thẳng đến giờ phút này hoàn toàn thả lỏng, cô mới cảm thấy vài phần mệt mỏi.Lấy máy tính trên bàn con bên cạnh, mở ra, tra ba từ “Lục Cảnh Thâm” trên Baidu.Nhảy ra một đống tin tức lớn, khiến lòng cô càng lạnh lẽo hơn.Tuy rằng sớm biết thân phận người đàn ông này phi phàm nhưng nhìn những tư liệu viết trên trang web về anh lần nữa, vẫn cảm thấy hơi đau đầu.Trong mắt khẳng định, người này không thể trêu vào!Trước không đề cập đến những thân phận tôn quý của anh. Chỉ bằng đại biểu quyền thế và tài phú cá nhân của anh, đã đủ khiến người ta nhìn thôi đã thấy sợ.Người đàn ông như vậy, muốn cưới cô?Ngẫm lại cảm thấy thật hoang đường.Nhưng mà suy nghĩ đến, cô cảm thấy cũng không có gì phải sợ. Bây giờ cô hai bàn tay trắng, cho dù tính kế gì, cô chân trần còn sợ đi giày?Hơn nữa không phải còn có ba ngày sao?Ba ngày trôi qua, nói không chừng người ta có thể sẽ hối hận!Dù sao giặc đến thì đánh, nước lên nâng