Khóe môi Cảnh Ninh khẽ cong lên.Các vị cấp cao còn lại đều ngẩn ra khi nhìn thấy Cảnh Tiểu Nhã và Đồng Thư.Đương nhiên là mọi người biết đến Cảnh Tiểu Nhã, nữ nghệ sĩ tuyến đầu của giới giải trí, tuy rằng mới ra mắt được bốn năm nhưng nhân khí luôn ở mức cao ngất ngưởng.Nghe nói cô ta là thiên kim tiểu thư của nhà họ Cảnh. Dựa vào ngọn núi lớn là nhà họ Cảnh, dù không có công ty quản lý, nhưng cũng đã tự thành lập studio cho riêng mình, chỉ cần chịu chi tiền, đương nhiên không thiếu tài nguyên.Nhưng Đồng Thư thì không phải ai cũng biết.Dù sao thì thời điểm Đồng Thư tung hoành, đã là mười năm trước rồi.Nhân tài trong ngành giải trí bị thay thế rất nhanh, hơn nửa số người ở đây nhiều nhất cũng chỉ có năm sáu năm, bảy tám năm kinh nghiệm, chỉ có vài người là mười năm trở lên.Vì vậy, cũng chỉ có mấy người có kinh nghiệm hơn mười năm kia khi nhìn thấy Đồng Thư, liên tưởng đến tin đồn sáng nay, mới ý thức được chuyện gì sẽ xảy ra hôm nay.Ánh mắt nhìn Cảnh Ninh cũng mang theo vẻ thông cảm.Bất cứ ai cũng có thể thấy rằng Cảnh Ninh thực sự quan tâm đến công ty.Hai năm trước, lúc công ty đang gặp khó khăn nhất, cô đã gia nhập, ngăn cơn sóng dữ, bảo vệ những nghệ sĩ có giá trị cuối cùng trong công ty.Trong hai năm này, cô cực kỳ tận tụy. Người làm việc liều mạng nhất là cô, người xử lý nhiều án kiện nhất cũng là cô. Cứ hễ nghệ sĩ trong công ty xảy ra sự cố, có người nào mà không tìm đến giám đốc Cảnh để giải quyết?Một người như vậy, sau khi công ty phát triển lớn mạnh lại bị thay thế, bất cứ ai nghĩ đến cũng cảm thấy sợ hãi.Tuy nhiên, những người không hài lòng vẫn sẽ hả hê khi người khác gặp họa.Sau khi mấy người bình thường không hợp với Cảnh