Cảnh. Trợ lý. Ninh dùng sức vùng lên, ôm lấy cánh tay cười lạnh: “Nếu như hôm nay tôi nhất định muốn mặc thử thì sao?”Người nhân viên cửa hàng kia nhíu mày, người bên cạnh nghe được động tĩnh bên này thì bước đi đến.“Làm sao vậy?”Người nhân viên cửa hàng kia và đồng nghiệp nhỏ giọng nói vài câu, người đến lập tức bày ra một nụ cười dối trá.“Vị tiểu thư này, cái váy này là kiểu dáng mới mùa này của nhãn hiệu chúng tôi, hết tám mươi tám nghìn tám trăm tám tệ, cô xác nhận muốn mua sao?”Cảnh Ninh cười lạnh: “Chưa có thử đã hỏi có mua hay không, cửa hàng của mấy người quả thật biết cách tiếp đãi khách hàng đó!”“Thật sự xin lỗi, chúng tôi cũng là vì bảo vệ lợi ích của khách hàng khác thôi. Dù sao thì quần áo của cửa hàng chúng tôi rất đắt, nếu mỗi người đều thử rồi không mua, đến cuối cùng không phải quần áo sẽ trở thành đồ secondhand sao? Cô nói có phải hay không?”Trên mặt nhân viên cửa hàng mang theo nụ cười, nhưng đáy mắt lại tràn đầy sự chế giễu và châm chọc.Cảnh Ninh cảm thấy, bản thân hôm nay ra khỏi cửa có thể không có xem lịch, tại sao gặp phải người ngu ngốc như thế này?Không sai, đại tiểu thư Cảnh từ trước đến nay luôn được giáo dục tốt đẹp, bây giờ chỉ muốn mở miệng mắng người!Cô từ trong túi lấy ra một tờ chi phiếu, đập lên trên quầy.“Bây giờ có thể thử rồi chứ?”Ánh mắt của người nhân viên cửa hàng vừa đảo qua thì hơi kinh ngạc.Trên tờ chi phiếu, trừ bỏ không tính mấy chữ số đầu ra thì phía sau có tới mấy số không, không đếm kỹ cũng biết ít nhất là trên một triệu.Hai người lại nhìn về phía Cảnh Ninh, lập tức ánh mắt trở nên khác đi, vội vàng nịnh nọt cười nói: “Đương nhiên có thể, cô chờ một lát, tôi lập tức lấy xuống cho cô.”Cảnh Ninh hừ lạnh một tiếng. Xem như vì cô rất thích nhà thiết kế kia nên nể mặt, cũng lười đi so đo với bọn họ, cầm lấy váy bước vào phòng thử đồ.Váy rất vừa người, quả nhiên là nét bút của Alex mà cô yêu thích nhất. Thiết kế màu xanh đậm dần thay đổi, đơn giản lại xa hoa,