Tô Mục?Tại sao anh ta ở đây?Cả người Cảnh Ninh lập tức căng thẳng, nhìn thoáng qua sau lưng Tô Mục nhưng không thấy bóng dáng của người đàn ông đó.Mộ Hồng Tiêu không quen anh ta, cau mày không vui nói: “Anh là ai?”Mặc dù nhân viên cửa hàng không quen anh ta, nhưng lại biết giám đốc thị trường sau lưng anh ta, vội vàng nhẹ nhàng kéo tay áo của Mộ Hồng Tiêu, nhỏ giọng nói đôi câu.Tô Mục cười khẩy, trực tiếp dặn dò người phía sau: “Từ trước đến nay Lục Thị có một quy tắc, chính là tuyệt đối không ức hiếp khách hàng. Một cổ đông thị trường nho nhỏ đã dám ngông cuồng chạy đến cửa hàng ức hiếp khách hàng như vậy, cứ thế mãi chẳng phải sẽ liên lụy cũng bôi xấu danh tiếng của Lục Thị sao?”“Giám đốc Lý, nhớ kỹ lời của cô Mộ hôm nay, trở về nói cho chủ tịch Mộ nghe. Đừng nói Lục Thị chúng tôi không để ý hợp đồng mà đá, loại trừ bọn họ. Từ nay về sau, quảng trường Thời Đại này, bảo Mộ Thị bọn họ đừng tiếp tục dính dáng nữa!”Giám đốc Lý chấn động mạnh, vội vàng đáp lại.Mộ Hồng Tiêu “ba” một cái, hơi thay đổi sắc mặt.“Anh là người của Lục Thị?”Tô Mục cười nhạt: “Cuối cùng cô Mộ cũng phản ứng kịp.”“... Cho dù anh là người của Lục Thị, cũng không thể tùy ý ra quyết định!”“Có thể ra quyết định hay không, cô Mô trở về chờ thông báo là được. Tôi tin tối nay chủ tịch Mộ về đến nhà, nhất định sẽ nói rõ ràng với cô.”Anh ta nói xong, không muốn nói nhảm với Mộ Hồng Tiêu nữa, tự ý đi tới bên cạnh Cảnh Ninh, nhỏ giọng nói: “Cô Cảnh, tổng giám đốc chờ cô ở bên ngoài, cô xem...”Cảnh Ninh hơi đổi sắc mặt, cắn môi.“Bạn tôi còn ở trên tầng...”“Tôi sẽ chịu trách nhiệm giải thích với cô ấy.”Cảnh Ninh ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, cuối cùng vẫn gật đầu.Ra cửa hàng, đi phía bên trái mười mấy mét, quả nhiên thấy người đàn ông nào đó đứng ở chỗ ấy.Anh mặc âu phục màu đen, vẫn là dáng vẻ kỹ lưỡng, mặt mày sâu xa, anh tuấn mà cao ráo, đứng ở đó thì giống như tự tạo thành phong cảnh đẹp.Thấy cô, anh vẫy vẫy tay với cô.Cảnh Ninh đi tới, đứng yên ở chỗ cách anh một