Hôm nay , trời đã mưa rất to . Đứng trên tầng cao nhất của tòa cao ốc ,một bóng dáng mảnh mai đang lặng yên nhìn những giọt mưa đang hắt vào tấm kính . Trong tâm trí cô lúc này là hình ảnh của năm năm trước , cũng vào ngày này , trời mưa tầm tã , hắn đã nói lời chia tay với cô .
" Phong Vân Lạc , có phải em cho người đánh cô ấy "
" Không phải , em không có làm như vậy , tại sao em phải làm như vậy cơ chứ "
" Không phải sao , vậy người Vy Vy nhìn thấy không phải em thì là ai "
" Chị Vận Lạc , tại sao chị lại phải thuê người đánh em , em đã làm gì có lỗi với chị sao " - một cô gái mặc áo bệnh nhân trên người đầy những vết bầm , khập khiễng chống gậy bước ra .
" Vy Vy , em chưa khỏe sao lại ra đây " - người thanh niên vôi vàng chạy ra đỡ cô gái kia vào lòng .
Nhìn thấy bộ dạng thảo mai của cô ta , trong lòng của Phong Vân Lạc bỗng trỗi dậy một sự tức giận .
" Chát " - Hạ Vy Vy có phải cô giở trò để đổ tội cho tôi không ?
" Á ... chị Vân Lạc , sao em phải làm thế chứ , huhu..huhu " - Cô ta ra vẻ vô tội rồi khóc rống lên.
" Chát chát " - gương mặt trắng noãn của cô in hần năm dấu tay đỏ chót .
" Phong Vân Lạc , cô đã hại Vy Vy ra như thế này giờ còn muốn đánh em ấy hả ?"
Thân hình mảnh mai ngã nhào xuống đất : " Em đã nói không phải em làm rồi mà "
" Chúng ta chia tay đi , từ giờ tôi không muốn nhìn thấy mặt cô nữa " - anh ôm cô gái tên Vy Vy kia đi , bỏ cô ở lại đó .
" Reng reng " tiếng điện thoại reo lên làm cho Vân lạc rời khỏi sự đau khổ . Còn chưa kịp định thần lại , đầu dây bên kia đã khiến cho cô như chết sững :
- Tiểu thư , lão gia lên cơn đau tim giời đang được đưa đi cấp cứu .
- Cha tôi đang cấp cứu ở đâu
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- Cha , cha ơi
- Tiểu thư xin cô hãy bình tĩnh , lão gia đang được cấp cứu .
Sau khi nghe được lời của bác quản gia , cô đã bình tĩnh hơn một chút nhưng sực nhớ ra một điều , cô vội hỏi bác quản gia :
- Bác
, tại sao tự nhiên bố cháu lại lên cơn đau tim , chả phải bố cháu đang khỏe mạnh sao ?
- Tại ... vì lão gia nhận được tin là công ty bị phá sản nên đã rất sốc và lên cơn đau tim . - bà ngập ngừng nói .
- Phá sản ....sao tự nhiên lại phá sản được . - cô cảm thấy rất thắc mắc .
- Hình như là Hàn gia đã mua chuộc cổ đông khiến ...khiến
Cô như vô hồn mà đứng dậy , Hàn gia , Hàn Lãnh Phong . Tại sao , tại sao anh ta lại làm vậy với cô chứ , vì cô ta sao , vì Bạch Ngọc Vy sao . Chỉ vì cô ta mà anh phải làm quá lên đến mức này sao .
Chưa kịp suy nghĩ xong thì cửa phòng cấp cứu đã mở ra . " Ai là bệnh nhân của Phong lão gia ạ "
- Là tôi , bác sĩ , cha tôi sao rồi ?
- Xin chia buồn cùng tiểu thư , chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng không thể cứu được lão gia ạ .
Cái gì , cha cô mất rồi sao , không thể nào không thể thế được .
" Cộc cộc " tiếng gõ cửa làm cô trở lại với thực tại , ngoài trời mưa đã tạnh , thay vào đó là một bầu không khí ấm áp thật dễ chịu .
- Vào đi .
- Dạ thưa tổng giám đốc , Ngọc tiểu thư đến gặp ngài . - cô thư kí nói .
- Ừm , bảo cậu ấy vào đi .
Khi cô thư kí kia trở ra cũng là lúc một cô gái với chiếc váy xanh nhạt bước vào :
- Lạc Lạc , mai cậu về lại Trung Quốc sao ?
- Đúng vậy , cậu có muốn đi cùng không ? - cô mỉm cười nhẹ nhàng .
- Được , mình cũng lâu chưa về đó .
- Vậy mai 9h sáng ở biệt thự của mình nhé . Chuyến đi này sẽ rất lâu để trở về Mĩ nên cậu thu thập một chút .
- Lạc Lạc , cậu muốn về nước để trả thù sao ? - cô gái kia hỏi với giọng điệu nghiêm túc hơn .
- Đúng vậy , năm năm trước , mình không thể bỏ qua được .
- Được , mình ủng hộ cậu . Giờ mình về thu thập một chút . Bye Bye .
- Hẹn gặp vào ngày mai nhé , Hạ Tuyết .
Hạ Tuyết là bạn của cô từ nhỏ , khi nào cô buồn cô ấy đều luôn ở bên an ủi cô nên từ lâu cô đã coi Hạ Tuyết là chị em của mình rồi . Nhìn về phía bầu trời kia , đáy mắt cô hiện lên một dòng chữ " Hàn Lãnh Phong , Bạch Ngọc Vy , cuộc chiến của chúng ta sắp bắt đầu rồi "
Truyện convert hay :
Thần Y Độc Phi Không Dễ Chọc