- Nội ơi,ba con đi làm rồi hạ - cô từ trên nhà đi xuống với bộ áo dài trắng ôm sát cơ thể nhỏ nhắn của mình, trên lưng là chiếc balo đen cất giọng hỏi người bà đang loay hoay trong bếp
- Ừ, Nó mới vừa đi tất thì đó, con mau lại ăn đi rồi còn đi học - Nội trả lời cô một cách nhẹ nhàng.
Vừa ăn cô vừa nói:
- Chiều tối con có ca trên quán nên con đi làm luôn, nội với ba cứ ăn cơm trước không cần đợi con nghen.
- Ờ, con đi cẩn thận nhớ mua gì ăn cho có sức rồi làm - Bà dặn dò cô
Sau khi ăn xong cô chào bà rồi lên chiếc xe gắn máy đi học.
Nhà cô trong hẻm sống trong thành phố, trường học cũng gần, đi bộ cũng được nhưng vì tối về trễ nên cô mới đi xe máy. Gia đình cô có 4 người Bà nội rồi tới Ba sau đó là Anh Hai cô rồi mới đến cô, mẹ cô bỏ gia đình theo người khác khi cô còn nhỏ nên cô cũng không muốn nhắc đến mẹ của mình. Anh Hai cô đi làm xa nên thuê trọ gần chỗ làm để tiện đi lại, lâu lâu hay lễ lộc mới về. Cô thì vừa học vừa làm để thêm tiền trang trải cuộc sống giúp ba chút ít.
- Ê, Tú lên tui chở đi - Tú bạn thân cô nhà cũng ở gần đó, mỗi sáng đều cũng cô đi học, nhỏ hiền lắm học lại giỏi, nhà cũng thuộc kiểu có điều kiện tí.
Tú biết Nhi chỉ đi xe máy đi học khi trễ giờ hoặc là tối đi làm thôi.
Hai đứa đèo nhau đi học vừa đi vừa tán dóc bàn về chuyện trên trời dưới đất nói không bao cho hết.
- Sau giờ học tầm 5 giờ chiều thì cô chạy xe đi làm, lên thay đồ rồi nhận ca của mình. Ca làm của cô bắt đầu lúc 5 rưỡi chiều đến 10 rưỡi đêm trong một cửa hàng tiện lợi ngay trung tâm thành phố. Bận rộn với công việc của mình cô vội ăn nhanh chiếc bánh mì ngọt lót dạ ngồi nhìn đường phố bắt đầu lên đèn dòng xe tấp nập, người người đi đi lại lại, trong suy nghĩ của cô cô muốn mình mau lớn có thể lo cho Bà nội, cho Ba để Ba không cần phải còng lưng đi làm nữa, vốn dĩ cuộc sống không dễ dàng gì nên cô luôn tự nhũ rằng bản thân phải cố gắng.
- Ting.....ting - Chiếc chuông cửa kêu lên báo hiệu có khách ghé vào làm cô thoát khỏi suy nghĩ và quay lại với công việc của mình.
---------
Trời càng ngày càng tối dần, lại bắt đầu mưa nhưng dòng người đi trên đường vẫn không ngớt.
- Em về trước nha - cô thay chiếc áo của cửa hàng ra và xách ba lô lên chào anh trai làm ca kế tiếp.
- Sao không để mưa tạnh rồi về - Anh Hân người làm chung với cô nói, (anh Hân hơn cô khoảng 3 tuổi, giọng nói ấm ám, dáng người cao,