“Cậu trai rất không tệ.” Đợi sau khi Diệp Lăng Thiên đi ra, ba Hứa Hiểu Tinh đánh giá anh.
“Đó là đương nhiên, ánh mắt của con gái ba có thể tệ sao.” Hứa Hiểu Tinh nghe thấy ba mình khen Diệp Lăng Thiên thì vô cùng vui vẻ.
“Đi thôi, chúng ta cũng đi đi.” Mẹ Hứa Hiểu Tinh nói, sau đó ba người bèn xuống lầu.
Diệp Lăng Thiên đi thanh toán, tổng cộng gần mười lăm triệu, số tiền này đối với anh mà nói, quả thực không phải một con số nhỏ. Nhưng mà lúc quẹt thẻ, anh vẫn không hề chớp mắt một cái, lưu loát quẹt thẻ.
“Bao nhiêu tiền?” Hứa Hiểu Tinh đi tới hỏi Diệp Lăng Thiên.
“Chú, thím, chúng ta quay về đi.” Diệp Lăng Thiên không trả lời câu hỏi của Hứa Hiểu Tinh, trực tiếp nói với ba mẹ cô.
Sau đó, mấy người ra khỏi nhà hàng, lên xe.
“Ba, mẹ, nếu không con dẫn hai người đi dạo thành phố A một chút đi, thành phố A có rất nhiều nơi chơi vui, con giới thiệu cho hai người một chút, con…” Sau khi Hứa Hiểu Tinh lên xe thì vội nói.
“Thành phố A có gì, mẹ và ba con còn rành hơn con, đừng quên, con sinh ra ở đây, mẹ và ba con đều là người Đông Hải sinh ra và lớn lên ở đây.” Mẹ Hứa Hiểu Tinh lại liếc cô.
“Thím và chú đều là người bản địa Đông Hải à? Con xin lỗi, con còn cho rằng hai người là người nơi khác, đặc biệt tìm món ăn chuẩn Đông Hải cho hai người, con…” Diệp Lăng Thiên sững sốt, sau đó ngại ngùng nói.
“Không sao, thím và chú con cũng đã nhiều năm không quay về thành phố A rồi.” Mẹ Hứa Hiểu Tinh cười nói.
“Vậy vừa khéo, con dẫn hai người đi dạo một chút, để hai người xem sự thay đổi của thành phố A, con nói cho hai người nghe, mấy năm nay thay đổi rất nhiều, đảm bảo hai người cũng không tìm được đường cũ.” Hứa Hiểu Tinh vội tiếp lời.
“Mẹ và ba con sống ở đây mấy chục năm, có gì hay mà xem. Hứa Hiểu Tinh, hôm nay con rốt cuộc làm sao vậy? Trăm phương ngàn kế không cho mẹ đến nhà con, chỗ con rốt cuộc có gì không thể để chúng ta xem?” Mẹ Hứa Hiểu Tinh có chút tức giận rồi.
“Không có mà, con chỉ là muốn dẫn hai người đi xem thành phố A thôi mà.” Hứa Hiểu Tinh nhỏ giọng nói, chỉ là nói không hề tự tin, rõ ràng là bị mẹ mình nói trúng tim đen rồi.
“Tiểu Diệp, con trực tiếp dẫn chúng ta đến nhà nó ở đi, càng không cho chúng ta đến thì càng chứng minh trong lòng nó có quỷ, thím càng muốn đi xem.” Mẹ Hứa Hiểu Tinh tức giận nói.
Diệp Lăng Thiên cười cười, sau đó tăng tốc lái về phía nhà Hứa Hiểu Tinh ở. Lái tới dưới lầu, Diệp Lăng Thiên cầm hành lý thay ba mẹ Hứa Hiểu Tinh, đi ở cuối cùng, một mình Hứa Hiểu Tinh đi trước nhất.
“Ba mẹ, hai người xác định muốn ở đây? Không suy nghĩ thật kỹ nữa sao?” Hứa Hiểu Tinh không bỏ cuộc hỏi lần nữa.
“Đừng dài dòng nữa, mau mở cửa.” Mẹ Hứa Hiểu Tinh không nhịn được thúc giục.
Hứa Hiểu Tinh bất đắc dĩ, chỉ có thể đi về phía trước, lúc đi tới cửa, bắt đầu lục túi trái phải, tìm cả nửa ngày.
“Con không phải muốn nói với mẹ con làm mất chìa khóa rồi đi?” Mẹ Hứa Hiểu Tinh đen mặt nói.
“Không hổ là mẹ ruột của con, chuyện này cũng có thể đoán trúng, thật sự là mất chìa khóa rồi.” Hứa Hiểu Tinh vội gật đầu.
“Mất rồi đúng không, vậy dễ xử. Tiểu Diệp, con giúp thím xuống dưới lầu tìm thợ mở khóa tới, mở cửa ra.” Mẹ Hứa Hiểu Tinh quay mặt nói với Diệp Lăng Thiên.
“Được rồi, mẹ, mẹ thật sự lợi hại hơn con, chìa khóa ở đây, con mở, con mở còn không được sao?” Hứa Hiểu Tinh nói rồi lấy chìa khóa