Lăng Ngạo Thiên đứng ở bên ngoài ban công phòng khám của Tần Quý, anh lấy ra một điếu thuốc định bật lửa lên nhưng rồi cũng thôi, anh vứt thuốc vào thùng rác vì Hạ Vy Vy đang mang thai.
Anh nghĩ rằng anh không nên hút thuốc, anh đã bỏ từ khi lấy vợ của mình về nhà.
Tần Quý đưa một cốc nước ấm cho anh, anh cầm lấy ánh mắt vẫn nhìn ra phía bên ngoài.
Tiếng xe ồn ào náo nhiệt, anh một hồi sau mới nhìn sang Tần Quý: "Cậu kêu tôi đến đây, chắc không phải chuyện thường gì." Đúng là vậy, Tần Quý gật đầu.
"Cậu chắc biết bên trong người vợ cậu đang có độc X." Tần Quý nói ra, vẻ mặt nghiêm trọng.
Lăng Ngạo Thiên lâng lâng cảm xúc, anh ủ rũ cắn môi rồi hai tay đặt lên trên..
mái tóc ngắn của anh che khuất đi đôi mắt..
một đôi mắt buồn không nói nên lời, anh chẳng biết phải nói như thế nào.
Nghĩ cô quên mình thì lòng anh bị co thắt lại.
Tần Quý hai tay thì xỏ vào bên trong túi áo, anh vuốt cái tóc nói: "Loại độc dược đó hiện tại vẫn chưa tìm ra dược giải, cộng thêm hình như loại độc đó chỉ được sử dụng duy nhất..
cũng như vợ cậu cũng là người đầu tiên trúng độc đó..
cái này nói trắng ra là ngay từ đầu loại dược này để cho vợ cậu."
"Không phải cho Vy Vy, mà là tôi..
chỉ là bọn họ biết Vy Vy là điểm yếu duy nhất của tôi cho nên mới động đến cô ấy.
Là do tôi quan tâm đến Vy Vy quá nhiều, lúc đó bản thân tôi không ở nhà nên không thể làm gì được cả." Chỉ 1 phút hiểu lầm, khiến cho vợ anh lại bị trúng loại độc lạ..
đến cả thuốc giải hay là nguyên liệu để làm ra thuốc giải cũng phải khó khăn nhường nào, anh lúc đó làm gì có ở nhà mà quan sát đâu?
"Vị hôn thê của ba anh sắp đặt đúng là máu, chưa biết cái chết là gì, tôi là bác sĩ..
tôi có thể hiểu được.
Việc này quá sức với Hạ Vy Vy khi phải đối diện với loại độc không rõ danh tính của nó.
Lúc cô ta hạ độc người khác lẽ nào không sợ bị trừng phạt?" Tần Quý nói, anh cảm thấy việc này đúng là khó nhằn..
cô gái mang tên Kiều Mỹ, lạ thật..
người như cô ta đần độn thế mà lại tạo ra được loại này? Một phát trúng ngay à?
Tần Quý vỗ vai của anh, cũng liền hỏi han: "Này, cậu có nghĩ sau lưng Kiều Mỹ còn có ai nữa không? Chỉ một mình cô ta lại có thể chế tạo ra loại đó? Nếu là tôi, tôi cũng chưa chắc đã tạo ra được nó." Cơ mà vốn anh cũng không muốn tạo, tại vì nó quá nguy hiểm cho người lớn lẫn trẻ nhỏ.
Loại này ăn mòn vào não các dây thần kinh rất là nhanh: "Tôi cũng nói thẳng với cậu, để cậu chuẩn bị tinh thần trước!"
"Nói đi.."
"Mặc dù tôi không biết loại độc này nó sẽ chắc chắn gây ra cái gì, nhưng tôi biết nhẹ là mất trí nhớ..
còn..
nặng thì..
chắc là trở thành người thực vật hoặc là chết đi.
Biểu hiện khi loại độc đó tái phát, cơ thể vợ cậu sẽ co giật mạnh..
tôi chỉ sợ rằng vợ cậu không chịu đựng nỗi.
Trường hợp đó rất xấu nếu như tôi ở xa thì tôi không bảo đảm được tình hình đó." Tần Quý một lời không thể kể hết, nói chung anh chỉ có thể tóm gọn được như vậy thôi.
"Thật sự không còn cách nào khác?" Anh ánh mắt đượm buồn một câu hỏi.
Tần Quý lắc đầu: "Không còn, ngoài việc cậu hãy điều người ở sát bên cạnh cô ấy để có bề gì bất trắc gọi ngay cho tôi, nếu không cậu cũng tự hiểu rồi đó!"
Lăng Ngạo Thiên nghe