Cái cảnh trước mặt đúng là không thể tin được, Lăng Ngạo Thiên cười thầm, đoán không sai mà..
cái thằng con chết bầm này, lúc đầu gặp anh mà cậu còn không sợ thế mà còn dám cãi leo với anh..
ba cái con kiến này như thế nào mà lại sợ chứ.
Lộ Tu Kiệt đổ mồ hôi..
xem ra người nhà của anh hai không phải cái loại dạng vừa gì đâu, kể thằng nhóc 3 tuổi còn khó xơi.
Tống Thành không ngạc nhiên về việc cậu vẫn ổn và không bị mất nỗi một cọng tóc nào cả, trên người vẫn là làn da mềm mịn đó.
Lăng Thần đang gõ cái máy đồ chơi, cậu nhảy dựng lên: "Thắng rồi!" Cậu cười khúc khích, bây giờ mới phát hiện ra có người nữa.
Cậu liếc qua nhìn hướng của ba người và bảo tiêu.
Cậu liền thay đổi gương mặt, gương mặt đáng thương quá chừng, ngón tay chỉ chỉ vào các giang hồ đang nằm choáng váng ở đó: Thằng nhóc này là quỷ mà..
biết vậy mình không nghe lời ả ta!
Lăng Thần ôm lấy chân của Lộ Tu Kiệt: "Chú ơi, các chú này không chịu chơi với cháu."
Lăng Ngạo Thiên cười ha hả, xạo sự..
thật cái tình: "Các chú đó chơi với con vui đến mức ngất đi rồi." Lộ Tu Kiệt lau đi mồ hôi: "Phải đó, phải đó!"
Một cái bãi chiến trường trước mặt, máy cạo vẫn để dưới đất và đồ chích điện nữa.
Nếu nhìn vào thì cũng biết tất cả đều bị cậu nhóc đem ra cạo đầu hết, chừa lại mấy cọng tóc đó đúng là buồn cười chết rồi! Lý do ba người này nằm thì chắc là do đồ chích điện, anh mới cốc vào đầu của cậu nhóc: "Con trai à! Ta đã bảo đừng động đến những món đồ nguy hiểm đó! Nếu Vy Vy biết hai cha con sẽ xong đời đấy! Con nghe không hiểu à?"
Xót thật..
cái đầu tóc bị một cậu nhóc 3 tuổi cạo không ra cạo..
mấy cọng tóc lưa thưa nhìn buồn cười quá! Tội nghiệp làm sao..
Lăng Thần lè lưỡi núp sau lưng chân của Lộ Tu Kiệt: "Nếu biết thì mommy chỉ xử lý daddy thôi!" Nếu cậu tự vệ nói rằng bản thân không cố ý mà do cậu sợ nên quơ đại cái đó, thế thì ai bị trách..
tất nhiên là daddy rồi, và sau đó mommy sẽ giận daddy mà qua ngủ với cậu..
cậu ranh ma cười cười một cách bí ẩn khiến cho Lăng Ngạo Thiên thấy không ổn: "Con đừng có hòng dành Vy Vy với ta!"
"Daddy, ngài lớn rồi sao lại so đo với con trai mình?" Lăng Thần hừ lạnh, ừm ừm đúng đó..
cậu còn nhỏ muốn ngủ với mommy bồi đắp tình cảm "mẹ con" nào..
rõ ràng lúc trước cậu muốn lớn lên cưới cô thế mà bị người "daddy" tốt này giành lấy! Aaa..
nghĩ tới không chịu đựng nỗi luôn.
Kiều Mỹ lết dưới sàn bò ra, ả khiếp sợ Lăng Thần..
lại ngẩng mặt thấy Đại ma vương đang lườm về phía ả, ả rụt rè người.
Lăng Ngạo Thiên bất quá không quan tâm lắm, anh chỉ cái đám nằm ngất ở trên mặt đất: "Dọn dẹp." Có cần bố thí tiền cho mua cái tóc giả đội đợi khi nào tóc lại không ta? Mà thôi đi..
Đàn ông không nói, thế mà Kiều Mỹ cũng bị cạo tơi bời luôn..
con trai của anh quá quyết đoán, làm lại làm thẳng tay thế này.
Kiều Mỹ nhìn thấy Lộ Tu Kiệt, quá đẹp trai: "Cứu! Cái tên tiểu quỷ đó không phải người! Lăng Ngạo Thiên anh nuôi nó sau này sẽ bị nó phản bội thôi!" Hạ Vy Vy nữa: "Con tiện nhân Hạ Vy Vy đó cũng chả phải loại tốt lành gì, dạy dỗ con cái ghê tởm!" 3 tuổi mà lại đáng gờm như vậy..
Lăng Thần cầm lấy đồ cạo: "Xem ra dì cần cháu cạo thêm một chút!" Cái dì này đúng là không hiểu chuyện, chửi mommy của tôi á?
Nào có đến phiên người như dì dạy dỗ hay nói xấu mommy của tôi! Mommy là người xinh đẹp, dễ thương..
lại có tấm lòng bồ tát, ờ..
thì cũng không có hiền lắm..
mommy tôi mà giận lên một cái là tôi với daddy trốn luôn..
quá đáng sợ! Cái ánh mắt của mommy hay cái giọng của mommy khi tức giận sẽ như một ngọn lửa rạo rực cháy bừng bừng! Mommy là số 1, là số 1!
Cậu gập cái người nhỏ nhắn của mình xuống, cười nhe răng: "Heheheheh..
dì này..
dì thật là! Mommy của cháu đấy nhá..
tốt nên mới được daddy để ý, chứ dì vừa xấu vừa ác cho nên daddy mới không thèm thích dì đó!" Cậu bật máy cạo lên cạo