Lăng Ngạo Thiên chạy một mạch đến phòng của Quin Alice, cô gái tóc ngắn ngồi bần thần bên trong trên cái ghế sô pha..
mọi thứ vẫn để y nguyên như cũ, kể cả thức ăn cũng không dọn dẹp, tâm trạng đâu mà dọn..
trong đầu chỉ quanh quẩn Lucy cậu đang ở đâu? Là ai đã đụng đến cậu?
Anh liền quát lớn: "Vy Vy đâu!?" Cô giật mình rồi khóc nức nở, lắc đầu..
cô không biết, thật sự không biết..
chỉ có 15 phút thôi mà đã mất tích thế này rồi.
Anh không có kiên nhẫn để mà nhìn cô khóc lóc, điều quan trọng nhất...!anh đi ra ngoài phòng đến phòng giám sát các camera ở đây.
Anh đạp cửa vào bên trong, ánh mắt hung tợn nhìn hai người đang canh gác thế mà ngủ li bì..
Mạc Mộ này cũng là anh và Mạc Dương Minh làm chủ, bây giờ ông chủ đến lại dám ngủ!
Do anh biết vợ mình không thích quá nhiều người vây quanh chào hỏi cho nên anh mới nói không cần thiết, nhưng bây giờ việc cô bị bắt đi không những không phải bảo vệ thông báo, mà là Quin Alice thông báo.
Cho lương để ngủ? Nào có dễ dàng?
Lăng Ngạo Thiên nhìn hai người chẹp chẹp cái mỏ ngủ ngon giấc mà chướng cả mắt, anh liền đạp hai cái ghế..
hai người đang ngủ ngã xuống đất liền tỉnh dậy la: "Ai dám đá ông!"
Hai cái bảo vệ mở mắt nhìn thấy anh mà sợ hãi: "Lăng tổng..
thật xin lỗi, chúng tôi..."
"Lập tức đến quầy thu ngân lấy tiền lương, cút khỏi Mạc Mộ." Hai bảo vệ không chần chừ chạy ra khỏi phòng, nếu mà cứ ở đây chắc chắn là tự tìm cái chết.
Tống Thành thở hổn hển đi đến phòng giám sát: "Lăng tổng! Quản lý Mạc Mộ đang ở đây!"
Quản lý Mạc Mộ cúi đầu sợ hãi: "Lăng tổng.." Lăng Ngạo Thiên lườm một cái, bầu không khí chỉ toàn là mùi của một kẻ giết người: "Tôi đã bảo vào đây, làm ở cái nơi mà Lăng Ngạo Thiên tôi đầu tư hay làm chủ thì phải biết điều một chút.
Từ lúc nào tôi đã thuê người chỉ biết ngủ rồi lấy lương của tôi? Các người muốn ăn tiền mà không trả công, gan cũng quá lớn!"
Quản lý Mạc Mộ quỳ xuống khẩn xin: "Không có, Lăng tổng..
chúng tôi luôn tích cực làm ăn."
"Mau mở video giám sát, cách đây 30 phút, tất cả tầng lầu.
Chú ý người đem một cô gái thai phụ."
"Vâng!"
Quản lý liền mở đến đoạn 30 phút trước, đúng như Quin Alice nói thì có một người đàn ông bước vào bên trong phòng sau đó thì bế cô ra trong tình trạng mơ hồ như sắp ngất đi, cơ thể càng ngày càng có cảm giác mệt..
nhưng mà ngón tay của cô lại cử động đụng đến chiếc nhẫn của mình, anh chú ý từng chi tiết mà cô để lại.
"Vy Vy." Cô ấy động đến nhẫn à, nhớ lại khoảnh khắc nói yêu thương hay tin tưởng của cô dành cho anh..
cô đều đưa ngón đó lên nói với anh: "Người phụ nữ đã trao cho người đàn ông tất cả những gì thuộc về mình, kể cả tương lai sau này cho đến bạc đầu..
người mà đeo ngón tay