Lục Xuyên Mạn bước vào, hiếm khi anh ta mới mặc một bộ âu phục sẫm màu như vậy.
Hoắc Anh Tuấn hừ lạnh một tiếng rồi quay đi chỗ khác, đúng là chỉ giỏi cấu kết với nhau để làm chuyện xấu Lục Hòa phá sản chưa được bao lâu, đương nhiên các cổ đông lão làng ngồi ở đây đều nhớ mặt Lục Xuyên Mạn, không ngờ Hoắc Trình Viễn lại mời anh ta tới, mọi người bắt đầu bàn luận ầm ï.
Hoắc Trình Viễn hắng giọng: “Tất cả mọi người, mặc kệ dư luận như thế nào, nhưng khả năng làm game của cậu Lục thì ai cũng đã thấy rõ. Mấy năm nay, ngoại trừ Công ty Tân Á là công ty có vốn nước ngoài đầu tư thì trêи cả Hà Nội này, nếu có thể sánh ngang với GS của Hoắc Anh Tuấn, chỉ có thể nhắc đến Lục Hòa.
Trêи thương trường vô vàn khắc nghiệt, chỉ cần sơ suất một chút là sẽ vấp ngã ngay, điều này mọi người đều hiểu mà. Cậu Lục chỉ là không gặp may mắn mà thôi.”
Lục Xuyên Mạn tươi cười chào hỏi mọi người, anh ta lựa chọn ngồi xuống vị trí đối diện với Hoắc Anh Tuấn, nhưng Hoắc Anh Tuấn cũng không thèm nhìn anh ta lấy một lần.
Lời nói của Hoắc Trình Viễn đương nhiên là nhằm giúp Lục Xuyên Mạn xóa tan mọi nghỉ ngờ với những người có mặt ở đây. Thế nhưng bọn họ vẫn không tránh khỏi việc chia thành hai phe.
Một phe cho rằng loại ăn cắp bản quyền như Lục Xuyên Mạn sẽ âm thầm phản công lại Tập đoàn Hoắc Huyễn, nếu anh ta vào.
Hoäc Huyễn, có thể sẽ làm cho Tập đoàn rối loạn không yên!
Phe còn lại thì cho rằng kinh doanh chỉ cần thu lợi nhuận lớn là được, không cần biết phải sử dụng loại thủ đoạn nào, miễn là đạt được mục tiêu, đó mới chính là thành công!
Bọn họ không quan tâm quá khứ của Lục Xuyên Mạn đen tối như thế nào, họ chỉ cân anh ta mang lại lợi ích cho Tập đoàn.
“Không phải sao, những người có thể lăn lộn trong thương trường, ai mà không có quá khứ đen tối chứ? Ông có chắc là ông không có không? Chỉ cần biết sai thì có thể sửa đổi, không thể chỉ vì chút chuyện đó mà bỏ qua nhân tài được!”
“Đúng vậy, các ông là những kẻ cứng đầu bảo thủ, thử nghĩ mà xem, trước khi Lục Hòa sụp đổ thì game của bọn họ đã thu được biết bao nhiêu lợi nhuận? Tôi nghĩ cậu Lục này là một người có chí tiến thủ, có lẽ cậu ấy thực sự có thể mang lại cho Tập đoàn chúng ta một bước chuyển mình mới… “
Hoäc Trình Viễn thấy mọi người thảo.
luận không khác biệt lắm nên cao giọng nói: “Tóm lại, đây chính là mục đích của Đại hội cổ đông ngày hôm nay, bổ nhiệm một vị Phó Giám đốc mới. Bây giờ mọi người có thể giơ tay biểu quyết. Hoắc Trình Viễn tôi luôn tôn trọng ý kiến của mọi người.”
Hoäc Anh Tuấn chậm rãi đứng lên, khí chất từ trêи người anh tỏa ra khiến cho mọi người sợ hãi không dám hành động hấp tấp.
Anh nhìn chằm chằm vào Hoắc Trình Viễn, gẵn từng chữ một: “Tôi không đồng ý!”
Hoắc Trình Viễn nghiến răng: “Hoắc Anh Tuấn, đáng tiếc là cậu không có quyền phủ quyết. Ngồi xuống nghe mọi người nói.”
Một cổ đông luôn mâu thuẫn với Hoắc Anh Tuấn lập