“Đã trễ rồi, anh cũng trở về phòng ngủ sớm đi, một mình tôi không có vấn đề gì đâu, ngủ ngon”
Từ Uyển Nhan nhìn khuôn mặt Tân Dương đã đỏ ửng lên một cách rõ ràng, trong lòng cũng sáng tỏ, ngược lại người này đã uống thuốc của cô rồi, tối hôm nay tuyệt đối chẳng thể nào chạy được, trạng thái hiện tại này của anh ấy chẳng phải tất cả mọi thứ đều đang nằm trong lòng bàn tay cô hay sao?
Do dự trong chốc lát, Từ Uyển Nhan lùi về sau một bước, vừa cười vừa nói: “Ngủ ngon”, sau đó cô ta nhìn Tân Dương đang đứng trước mặt rồi đóng cửa phòng lại.
Tâm tình Từ Uyển Nhan vui vẻ nên cả chặng đường đi về phòng đều ngâm nga tiếng hát, tắm sạch sẽ thơm tho xong lại đốt một ngọn nến mang mùi hương hoa cỏ lên rồi mở ti vi lên kiên nhãn chờ đợi một chút.
Liếc mắt nhìn đồng hồ treo trêи tường, thời gian này hẳn là đã sắp đến giờ rồi, Từ Uyển Nhan lấy điện thoại ra bấm số của Tân Dương, chỉ vang lên hai tiếng, cô ta dập máy ngay tức khắc.
Từ Uyển Nhan lại mở cuộc trò chuyện ra, vân vê cổ họng gửi một đoạn ghi âm đến cho Tân Dương: “Anh Tân Dương, trong phòng em hình như có tiếng động lạ gì đó vẫn luôn vang lên! Em sợ quá, anh Tân Dương, anh có thể qua đây giúp xem xem một chút có được không?”
Tân Dương đang tắm nước lạnh, trong lòng đã nổi lên ý muốn giết người, rõ ràng anh ta chỉ nhấp một ngụm nhỏ, vậy mà vẫn có phản ứng mãnh liệt như vậy, rốt cuộc ả tiện nhân này lấy được loại thuốc thâm độc như vậy cơ chứ?!
Năm đó cô ta chính là dùng chiêu này để hại anh ta thân bại danh liệt, hiện tại lại muốn dùng chiêu này để đổi lấy vinh hoa phú quý từ anh ta sao chứ?
Hừ lạnh một tiếng, sắc mặt Tân Dương u ám, gọi vài người lính đi theo bên mình đã đợi từ rất lâu ở phòng kế bên, ra lệnh n “Bây giờ cắt điện của phòng cô ta cho tôi.
“AI” Vào khoảnh khắc mất điện, Từ Uyển Nhan không khỏi sợ hãi hét lên một tiếng, khách sạn năm sao mà rách nát kiểu gì vậy chứ, sao lại còn xảy ra chuyện mất điện thế này? Nến cũng đã cháy đến phần đáy rồi, mắt nhìn ánh sáng cuối cùng cũng tắt.
Từ Uyển Nhan nắm chặt chiếc điện thoại, nhìn trêи màn hình ba chữ “Đến ngay đây”
của Tân Dương đáp lại cô ta, nỗi sợ hãi trong lòng được ổn định lại một chút, quên đi, mất điện thì mất điện đi, trong bóng tối không chừng còn có mùi vị đặc biệt hơn nữa.
Ngay sau đó chuông cửa vang lên, Từ Uyển Nhan mừng rỡ chạy tới kéo cửa phòng ra, dĩ nhiên hành lang cũng bị mất điện, tất cả đều chìm vào một màu đen kịt “Anh Tân Dương, em sợ quá!” Từ Uyển Nhan chẳng nói nhiều lời mà lập tức ôm lấy eo của Tân Dương, cô ta vẫn còn muốn nói thêm hai ba câu dạo đầu nữa, nhưng chẳng ngờ trong nháy mắt Tân Dương đã dùng cánh tay lớn ôm lấy eo cô ta, một nụ hôn nóng rực đến khi cô ta chưa phản ứng lại thì môi lưỡi cô đã bị ngăn lại!
Chân Từ Uyển Nhan mềm nhũn, ưm lên một tiếng sau đó cả người đều ngã vào trong lòng của đối phương.
Xem ra Tân Dương đã nhãn nhịn đến cực điểm rồi, ban đầu vẫn chưa nói được hai, ba câu đã hôn cô ta đến choáng váng đầu óc, vậy nhưng anh ta vẫn còn có lòng dạ cố ý mang một ly rượu đỏ qua đây.
Hai người thoáng tách ra một chút, khuôn mặt Từ Uyển Nhan đỏ bừng ôm lấy eo anh ta, ngoài cửa sổ không sáng lảm