Chương 288
Xung quanh Đường Hoa Nguyệt không có người đàn ông nào, cho nên từ khi hai đứa trẻ này hiểu chuyện, hai đứa nhóc cảm thấy rằng phải gánh trên vai trách nhiệm bảo vệ và chăm sóc mẹ, chúng luôn rất ân cần, quan tâm đến Đường Hoa Nguyệt.
Nếu Đường Hoa Nguyệt nói câu này vào thường ngày, hai đứa bọn chúng hẳn sẽ quan tâm xem mẹ ăn cái gì, buổi sáng đói bụng vậy sẽ không tốt!
Nhưng bây giờ, Hoắc Anh Tuấn mới là chuyện lớn! Điều này thực sự quan trọng!
Không thể bỏ qua cho mẹ dễ dàng như vậy đượ!
Đường Hoa Nguyệt không ngờ rằng con trai mình còn không quan tâm đến việc có ăn hay không, hơi có chút bất ngờ, cho nên, mặc dù không thích Hoắc Anh Tuấn cho lắm, nhưng ‘địa vị” của người đàn ông này trong lòng bọn họ vẫn rất cao.
Lần trước, bé hai khóc rất to, bïu môi quay sang Đường Hoa Nguyệt, bất mãn nói: “Con với anh đã lựa chọn rất nhiều ba cho mẹ trên website, nhưng mẹ lại không đi gặp ai trong số họ!
Thậm chí còn muốn đăng xuất khỏi trang web hẹn hò! Dù mẹ hứa rằng sẽ không bao giờ ở cùng với Hoäc Anh Tuấn, nhưng mẹ vẫn muốn bí mật chạy ra ngoài hẹn hò trong khi chúng con đang ngủ! Nói một đẳng làm một nẻo! Mẹ rõ ràng đang dỗ các con!
Nhưng mẹ đã quên rằng… Chúng con không phải là những đứa trẻ bình thường! Tuyệt đối sẽ không để mẹ dỗ lần thứ hai!”
“….” Đường Hoa Nguyệt không phản bác lại được, tại sao lại nói như thế này, có vẻ thực sự nghiêm túc.
Thị Tịnh không muốn nghe điều này, mặc dù lần trước mẹ nói không ở cùng với
“Không có cha dượng gì hết! Không có cha dượng mới gì hết! Chúng ta rõ ràng có ba!
Vì cái gì lại cần thêm cha dượng nữa!”
Thị Tịnh tức giận đứng dậy, chống tay vào hông măng hai anh trai Bé lớn và bé hai thở dài lắc đầu, nhìn đứa em gái “không hiểu chuyện”, hai đứa nhóc này không định nhường lân nữa.
“Không được đâu em gái à, đã đến lúc gia đình chúng ta cần người đàn ông trụ cột trong nhà rồi! Nếu không thì Hoäc Anh Tuấn, kẻ thất bại đó nhất định sẽ xen vào! Hai anh đây cũng là vì muốn bảo vệ sự bình yên của gia đình chúng tai”
“Cùng yên bình” Bé hai ung dung bồi thêm một câu.
Thị Tịnh không quan tâm đến điều này, cô bé chỉ không muốn mẹ ở cùng với những người đàn ông khác! Hai người anh trai tự nhiên làm gì mà căng thẳng vậy!
Cái miệng nhỏ nhắn sụp xuống, Thị Tịnh mắt như muốn sắp khóc, Lục Bạch Ngôn cũng nhanh chóng đứng dậy, lắng lặng ra sau đỡ lấy Thị Tịnh.
Cậu ấy dù không nói lời nào cả, nhưng chiều cao của cậu ấy vẫn cao hơn rất nhiều so với mấy đứa nhóc đi học mẫu giáo này, xét về khí thế thì cũng không muốn để đứa em gái Thị Tịnh thua cuộc.
Đường Hoa Nguyệt cảm thấy đau đầu, sao có thể xảy ra tình huống này hết sức căng thẳng như vậy được, nhưng cô cũng biết căn nguyên của mọi chuyện chính là cái tình trạng đang độc thân của cô, bọn trẻ cùng cô luôn có những lo lắng khác nhau trong lòng.