Chương 291
“Từ Uyển Nhan đúng không? Giơ tay lên!”
Từ Uyển Nhan sợ đến mức liên tục lùi về sau rồi dựa cả vào tường, vô cùng nghe lời mà giơ hai tay cao lên đầu, hai chân run rẩy: “Cảnh, anh cảnh sát, các anh có phải đã tìm nhầm người rồi hay không, chứ tôi chẳng có làm gì hết! Tôi là người tốt đó!”
“Trả lời, cô có phải tên là Từ Uyển Nhan hay không?”
“Đúng… đúng vậy, là tôi, nhưng tôi “Đưa đi!”
Cảnh sát phía sau không để cho Từ Uyến Nhan có cơ hội biện bạch, liền trực tiếp lấy còng tay lạnh như băng ra còng lên cổ tay của Cô ta.
Từ Uyến Nhan bắt đầu giấy dụa một cách dữ dội, rồi liền xụi lơ xuống quý gối trên mặt đất, dùng giọng điệu säc bén la hét: “Vì sao lại muốn bắt tôi! Bỏ tôi ra! Các người bắt nhầm người rồi đó! Tôi không muốn đi đến cục cảnh sát đâu ô ô ô…”
Cảnh sát nhìn thấy điệu bộ xấu xí giàn giụa nước mắt của Từ Uyển Nhan, thì nói với vẻ giải quyết việc công: “Từ Uyển Nhan, cô bị tình nghỉ có liên quan đến vụ cố ý giết người, cố ý hãm hại, vu khống và nhiều tội danh nữa, hiện giờ có người đã trình lên bằng chứng phạm tội của cô rồi! Cô bắt buộc phải theo chúng tôi vể cục để tiếp nhận điều tra!”
Từ Uyển Nhan liền lắc đầu một cách điên cuồng: “Không… không được! Tôi không có!”
Còn Tân Dương thì sao? Tân Dương đi đâu rồi? Sao anh ấy vẫn còn chưa về cứu mình nữa chứ?
Từ Uyển Nhan
Còi xe cảnh sát cùng nhau vang lên, Từ Uyển Nhan không khỏi căn môi mểm một cách hung hăng để cưỡng ép mình tỉnh táo lại, đến cùng là ai đã hại cô ta như vậy? Vậy mà còn đưa đến cái gì mà bãng chứng chính xác nữa!
Chắc chắn là do con Đường Hoa Nguyệt hèn hạ làm rồi! Mình còn chưa có ra tay đối phó với cô ta đâu, mà cô ta cũng dám dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy để hãm hại mình!
Chờ anh Tân Dương bảo lãnh cho cô ta ra ngoài, cô ta chắc chắn sẽ làm cho con hèn hạ đó chết mà không có chỗ chôn!
Mà sau khi bị mang đến phòng thẩm vấn, Từ Uyển Nhan hoàn toàn hoảng sợ đến tè cả ra quần. Vì tất cả những vấn đề mà cảnh sát hỏi thế mà đều là về Hoäc Cao Lãng, Đường Hàn Khiết và Dư Cơ Uyển!
Thần kinh cô ta căng thẳng mà nắm hai tay lại với nhau, dù cho cảnh sát có hỏi gì cũng không trả lời, Từ Uyển Nhan đúng là có nẫm mơ cũng không ngờ đến, vào đêm xuân của cô ta và Tân Dương, thì những chứng cứ của các chuyện cũ năm xưa này vậy mà lại đều lén bị gửi đến cục cảnh sát.