Chương 383
Đã đến công ty của đối phương, Đường Hoa Nguyệt cởi dây an toàn: “Quyền hạn của anh không bao gồm đi tiến hành đàm phán công việc cùng với tôi.”
Cô nhìn đồng hồ: “Hôm nay không biết cần đàm phán bao lâu, làm tài xế thì phải ở nguyên tại chỗ đợi, gọi là phải đến, không được đi bất cứ đâu. Trợ lý Hoắc, nếu không làm được, bây giờ anh từ chức vẫn còn kịp” Hoắc Anh Tuấn mỉm cười: “Cô yên tâm, tôi đảm bảo một bước cũng không di chuyển, cô không đi ra, tôi cũng không đi!”
“Rầm” một tiếng, Đường Hoa Nguyệt đóng sầm cửa xe, đi giày cao gót đi về phía tòa nhà cao tầng.
Nhưng điều mà Đường Hoa Nguyệt không ngờ tới chính là, những việc mà Hoắc Anh Tuấn cần làm anh cũng làm không tệ, tận tâm với nhiệm vụ, hơn nữa không phàn nàn tiếng nào làm việc rất chăm chỉ, cũng rất biết nhìn sắc mặt người khác, cả ngày rất nghiêm túc, cũng không nói bất cứ điều gì mà Đường Hoa Nguyệt không thích nghe.
Đường Hoa Nguyệt cảm thấy yên tâm một chút nhưng đồng thời, cô cũng rất buồn rầu, nếu cứ tiếp tục như vậy, bao giờ cô mới có thể thoát khỏi Hoắc Anh Tuấn…
Tuy cô nói đã chuẩn bị sẵn sàng để cùng chiến đấu lâu dài với nhau, nhưng tuyệt đối không phải như bây giờ!
“Anh Lục, hai tiếng đồng hồ trước chúng tôi đã tìm được tung tích của cậu nhỏ, mong anh mau chóng chạy tới đây một chuyến” Lục Xuyên Mạn lập tức siết chặt điện thoại di động của mình, mặt đầy hung ác nham hiểm đi thẳng xuống lầu, hơn mấy tháng nay, cuối cùng anh ta cũng đợi được đến ngày này!
Anh ta nhìn định vị mà cấp dưới gửi tới, anh ta nhướng mày lên, đây không phải chỗ ở của Đường Hoa Nguyệt trước đây sao?
Hơ, Đường Hoa Nguyệt! Cô ta quả nhiên vẫn không chịu thừa nhận!
Lục Xuyên Mạn một đường hận không thể đạp chân ga hết cỡ, nhưng vừa tới giờ cao điểm buổi tối, chỗ ở của anh ta vốn cách xa chỗ ở cũ của Đường Hoa Nguyệt là phía Nam và phía Bắc của thành phố Hà Nội, dù có gấp đến đâu, cũng chỉ có thể di chuyển về phía trước trong dòng xe cộ tốc độ nhanh như rùa.
Vừa mới tan làm, Hoắc Anh Tuấn vốn còn muốn mượn danh nghĩa đưa Đường Hoa Nguyệt về nhà nhân cơ hội cùng nhau ăn bữa tối, thật không nghĩ đến vào buổi chiều Đường Hoa Nguyệt đã nhân lúc anh không chú
Hoắc Anh Tuấn tâm tình có chút không tốt, cũng chỉ có thể dưới cái nhìn chăm chú của tài xế khom người lên xe đi về nhà.
Chỉ là, xe vừa mới tiến vào tầng hầm ga ra, Hoắc Anh Tuấn nhận được điện thoại của cấp dưới.
Kể từ ngày Lục Xuyên Mạn nổi điên phóng xe đến thẳng nhà Đường Hoa Nguyệt đó, Hoắc Anh Tuấn lập tức phái người theo dõi nhất cử nhất động của anh ta.
Cơ thể của Lục Xuyên Mạn đột nhiên trở nên tàn tật, nói không chừng tâm lý cũng trở nên vặn vẹo, cẩn thận đề phòng, Hoäc Anh Tuấn không thể để cho mình và Đường Hoa Nguyệt lại lâm vào hoàn cảnh bị động như thế.
Người của anh báo lại, nói Lục Xuyên Mạn những ngày này chỉ đi lại hai nơi ngoại trừ công ty ra thì chính là ở nhà, nhưng vừa rồi lại đột nhiên không hề báo trước mà chạy ra khỏi nhà.
Hoắc Anh Tuấn trong tiềm thức cảm thấy không đúng, trực tiếp xác định hành tung của Lục Xuyên Mạn, quyết định đi theo anh ta.
Thế nhưng xe càng chạy Hoắc Anh Tuấn càng cảm thấy kỳ quái, hướng này rõ ràng chính là vị trí nhà của Đường Hoa Nguyệt lúc trước… Lông mày anh nhảy dựng lên, xảy ra chuyện gì vậy?!
Hoắc Anh Tuấn cách nơi đó tương đối cũng không đuổi theo Lục Xuyên Mạn chạy nữa, trực tiếp vòng qua một con đường nhỏ, chạy tới căn nhà kia sớm hơn.
Chính tại chỗ này, anh một lần nữa trở về lần đầu tiên đối mặt với Đường Hoa Nguyệt, ngày hôm đó anh đã không kìm được cảm xúc của mình.
Chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi, vậy mà có cảm giác đã trải qua mấy đời.
Hoắc Anh Tuấn không để chính mình thất thần quá lâu, lập tức trực tiếp đi thẳng lên tầng, lại một lần đứng ở ngoài cửa ra vào tầng 26, anh không ngờ lại nghe thấy tiếng ồn ào ở bên trong.