Chương 504
Sau đó không đợi đối phương phản ứng, anh đã trực tiếp bước ra cửa như một xác chết biết đi, ngay khi đầu ngón tay chạm vào tay nắm cửa, anh đã nghe thấy một tiếng thở dài nhàn nhạt sau lưng.
Hoắc Anh Tuấn, dù sao tối cũng muốn cảm ơn cậu đã cứu mạng.
Hoắc Anh Tuấn siết chặt ngón tay, nở một nụ cười cam chịu rồi lắc đầu đi ra khỏi phòng Đường Hữu Thiện.
Đường Hoa Nguyệt đang đợi ở cửa, Hoắc Anh Tuấn vừa đi ra liền tò mò hỏi, Bố em nói chuyện gì với anh?
Hoắc Anh Tuấn vừa cứng người lại trước mặt Đường Hữu Thiện, vừa nhìn thấy Đường Hoa Nguyệt thì lập tức gục xuống, cười bất đắc dĩ, Em thật sự muốn nghe sao? … đoán đi.
Đường Hoa Nguyệt nhún vai, không nói nữa, liền bước xuống lầu.
Hoắc Anh Tuấn theo sau cô im lặng vô cớ, một lúc sau mới lên tiếng, Đường Hoa Nguyệt, lời nói của bố em cũng là ý của em sao?
Loạn thần kinh nêu lên rằng: Sưu tầm chúng lại sau khi cậu xem, lần sau xem lại sẽ càng thuận tiện hơn.
Đường Hoa Nguyệt quay đầu lại nhìn anh ta, không trả lời.
Thật ra cô không biết Đường Hữu Thiện sẽ nói gì với Hoắc Anh Tuấn, về những chuyện trước đó, Đường Hoa Nguyệt vẫn hơi cảm thấy xấu hổ khi nói về Hoắc Anh Tuấn trước mặt ba cô, vì vậy cho dù hiện giờ tâm trạng của Đường Hữu Thiện khá tốt, cô cũng không đủ dũng cảm để nói với Đường Hữu Thiện về chuyện của Hoắc Anh Tuấn.
Hơn nữa, lúc trước Đường Hữu Thiện vừa tỉnh lại việc đầu tiên làm là đã giúp Hoắc Anh Tuấn làm rõ hiểu lầm, Đường Hoa Nguyệt luôn cảm thấy, ba cô dường như không hề ghét bỏ Hoắc Anh Tuấn.
Có thể thấy tình hình của Hoắc Anh Tuấn hiện giờ là như thế nào, chung quy thì cũng không phải chuyện gì tốt.
Hoắc Anh Tuấn dường như biết mình không đợi được Đường Hoa Nguyệt trả lời, cũng không hỏi thêm nữa, chỉ đi
Trong phòng trên tầng cao nhất của tòa nhà, Đường Hàn Khiết dựa nửa người vào cửa sổ, nhìn hai người đi xa, bóng lưng càng lúc càng nhỏ.
Trăng hôm nay rất tròn, bầu trời không có mây đen, tóc của Đường Hàn Khiết nhẹ nhàng bay bay trong gió, lúc đó, anh chợt nghĩ, em gái mình cuối cùng cũng có ngày vẫn là cùng người đàn ông đã khiến cô tổn thương nặng nề bên nhau.
Anh cười thầm, mỗi người đều có vận mệnh của riêng mình, và không ai có thể kiểm soát được.
Dù có chia tay nhau ở ngã ba đường, nhưng cuối cùng đi một vòng thì hai người vẫn sẽ gặp lại nhau.
Còn anh ta?
Anh ở Los Angeles đã lâu như vậy, anh không ngần ngại bỏ lại tất cả mọi thứ ở quê nhà để đến đây, chỉ để có thể gần gũi hơn với người phụ nữ bị anh làm tổn thương.
Tuy nhiên, Đường Hàn Khiết thậm chí còn không nhận được bất kỳ tin tức nào về Elly, chứ chưa nói đến việc nhìn khuôn mặt cô ta từ xa.
Cô ấy quyết đoán hơn Đường Hoa Nguyệt, cũng rất tàn nhẫn với bản thân.
Điều đáng phãn nộ hơn nữa là không chỉ Elly mà ngay cả gia tộc Rutgers cũng đột ngột biến mất.
Vòng tuần hoàn này đã một thời gian không nghe được bất kì động thái lớn nào của gia tộc Rutgers, thậm chí là trụ cột của gia đình họ gần đây cũng không biết họ đã ở đâu và một số người bí mật cung cấp thông tin với Đường Hàn Khiết trước đây, cũng biến mất.
Họ mơ hồ đến mức dừng như chưa từng tồn tại.
Đường Hàn Khiết không khỏi tự hỏi phải chăng đó chỉ là một ảo ảnh đẹp đẽ của bản thân trong những ngày được Elly đón về nhà và nâng đỡ hết mực.