Tổng Tài Ngược Thê: Yêu Không Lối Thoát (Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Hung Dữ)

Chương 532


trước sau

Chương 532

Hoắc Anh Tuấn vươn tay, động tác cực nhanh nhấn vào chỗ nhận diện vân tay.

“Ting một tiếng, tiếng nói lạnh lếo của thiết bị vang lên ‘Đã thông qua xác minh.

“Lợi hại!” La Cơ Vị Y quả thật không nhịn được, nhỏ giọng tán thưởng một câu.

Hoắc Anh Tuấn lúc này vẫn không quên giở trò xấu, quay đầu, rốt cuộc cũng nở một nụ cười chân thật nhất trong hai ngày nay, nhìn Châu Tử Nghĩa nói: “Thế nào, chú không gạt cháu đúng chưa?”

Châu Tử Nghĩa quả thật cũng có chút hưng phấn, cậu ta không ngờ được rằng, ngoài bản thân và mẹ ra, thì vẫn còn có người có thể mở được cái tủ này.

Cậu ta lon ton chạy đến bên cạnh tủ đồ, vô cùng phấn khích lấy từ trong tủ ra năm, sáu bức ảnh của Châu Sách, nhìn Kĩ, dưới tấm ảnh còn có một chồng dày giấy tờ, nhưng cậu ta không hề để ý đến.

Hoắc Anh Tuấn rút mấy tờ giấy ra, hơi kinh ngạc, quay sang La Cơ Vị Y búng tay một cái: “Ô, không uổng công đến đây một chuyến”

La Cơ Vị Y ngay lập tức tiến lên chặn tâm mắt của Châu Tử Nghĩa, đồng thời nói chuyện phiếm với cậu ta vài câu, để Hoắc Anh Tuấn có đủ thời gian để chụp lại tất cả mấy trăm thỏa thuận sinh tử, sao lưu chuyển khoản, thỏa thuận miễn trừ, cùng các ghi chép viết tay của Châu Sách và các tài liệu khác.

Nhiệm vụ hoàn thành, Hoắc Anh Tuấn nhìn hai người ngồi ở trong góc đang trò chuyện vui vẻ, khẽ đảo mắt, trực tiếp lướt qua La Cơ Vị Y đi thẳng ra ngoài.

“Ấy, ông chủ, chờ tôi một chút… Ờ cái gì nhở, Tiểu Châu, bọn chú còn có việc, phải đi trước đây, ờ, cái gì, cái gì nhở, chú…chú cho cháu ít tiền, cháu thích ăn cái gì thì mua cái đấy ăn nhé! Chúng ta có duyên sẽ còn gặp lại!”

La Cơ Vị Y vừa nói vừa chạy ra bên ngoài, để lại một mình Châu Tử Nghĩa ngơ ngác cầm bức ảnh của bố đứng sừng sỡ tại chỗ.

Hồi lâu sau, Châu Tử Nghĩa

mới đi đến trước tủ đựng đồ, khóa tủ lại, khôi phục dáng vẻ rùa rụt cổ, chậm rãi đi ra khỏi tòa nhà kí túc xá.

Một dì quản lý kí túc trên mặt có tàn nhang vừa từ phòng vệ sinh đi ra, nhìn thấy bóng lưng gầy gò cô độc của Châu Tử Nghĩa đang đi về phía dãy phòng học, đáy lòng nảy sinh một tia hoài nghi, đuổi theo hai ba bước: “Đứng lại”

Châu Tử Nghĩa giật nảy mình, quay đầu nhìn dì quản lý kí túc, bà ta cười cười, hỏi: “Bây giờ, các học sinh phải đang ở trên lớp học mới đúng, sao cháu lại một mình quay về kí túc xá? Vừa nãy cháu đã làm gì?”

Châu Tử Nghĩa không trả lời, có lẽ với năng lực sắp xếp ngôn từ của cậu ta, cũng không biết phải diễn tả sự việc vừa xảy ra như thế nào, thế là cậu ta mang theo vẻ mặt ngu ngơ, khóe mắt cong cong, nói: “Nhớ bố”

Đồng tử của dì quản lý kí túc đột nhiên co lại, nhanh chóng đi đến tìm trợ giảng, biết được, vừa rồi có hai người đàn ông lạ mặt đến tìm Châu Tử Nghĩa.

Chết tiệt!

Dì quản lý kí túc một mình lén lút trốn vào một góc khuất mà camera không quay đến được, bấm điện thoại, vẻ mặt nghiêm trọng.

Trong xe, La Cơ Vị Y từ từ hạ cửa kính xe xuống, cảm thấy †âm tình rất tốt, tuy rằng cuộc gặp gỡ ở trong thị trấn nhỏ rất kì quái, nhưng ít ra bọn họ đến chỗ này, đã có được rất nhiều thu hoạch ngoài ý muốn!

Anh ta vừa định quay đầu hỏi ông chủ vài chuyện, khi nào thì mình có thể về nhà, thì bắt gặp Hoắc Anh Tuấn nhíu chặt mày.

“Có chuyện gì sao?”

Hoắc Anh Tuấn ném điện thoại di động vào trong ngực anh ta, có chút mệt mỏi day day mi tâm, lạnh giọng nói: “Tự mình xem chữ kí của bên A đi”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện