Ngày tháng cứ bình yên trôi qua, đơn
giản đều là cơm áo gạo tiền. Trước kia tôi
vẫn luôn nghĩ rằng nếu tôi có phúc phận
được sống một đời với Phó Thắng Nam, có
thể tôi sẽ là một con người yêu gia đình,
mỗi ngày đều trông coi con cái, nghiên
cứu xem đồ ăn nên nấu thế nào mới ngon,
làm sao chăm sóc tốt cho cơ thề của anh
và con.
Cuộc đời con người có rất nhiều
chuyện không như ý, thời gian bốn năm, tôi
thật sự đã buông bỏ được rất nhiều thứ,
nhưng tôi vẫn luôn nghĩ, anh cũng có nỗi
khổ riêng trong lòng, anh gạt tôi, anh làm
tổn thương tôi, đều có lý do riêng của anh
cả.
Bởi vì quá yêu, vì vậy nên có lúc dù
hận dù oán nhưng vẫn yêu, thời gian lâu
rồi, ngược lại sẽ trờ lại bình thường thôi.
Chương Nam xử lý công việc rất lưu
loát nên khi tôi quay về công ty thì lại đột
nhiên trở nên rất nhàn rỗi, như thế ngược
lại làm tôi hơi không quen.
Đại khái cũng do nhàn rỗi nên thời
gian ð công ty tán gẫu cũng nhiều hơn,
trong khách sạn có người tình cảm không
thuận lợi nên nhảy lầu tự sát.
Trong công ty có người thảo luận.
“Nghe nói bố mẹ của cô gái đó là
quan chức cấp cao ở bắc thành, mặc dù
không phải là trách nhiệm của khách sạn
chúng ta nhưng người ta dù sao cũng xảy
ra chuyện ở khách sạn chúng ta, đoán
ừng khách sạn cũng sẽ gặp không ít phiền toái.”
“Đúng vậy! Khó khăn lắm mới khời sắc
được, kết quả là lại xảy ra loại chuyện này,
sợ là chúng ta phải tìm một công việc khác
mất thôi.”
“Đúng vậy! Nghe nói tổng công ty “tài
đại khí thô” căn bản không thèm đề ý tới
thu nhập của khách sạn nhỏ này, dường
như người bên trên cũng không muốn tốn
thời gian đi giải quyết những chuyện này,
nói không chừng còn trực tiếp đóng cửa
khách sạn này luôn đó”
“Vậy thì chúng ta sắp thất nghiệp rồi
sao? Thật nóng ruột mà, không dễ dàng gì
mới tìm được việc, lương bồng và đãi ngộ
đều rất tốt, kết quả là náo loạn một trận
thế này, tôi lại sắp mất việc rồi.”
Mấy người thay ca trong khách sạn
đứng tụ tập lại trước quầy lễ tân thảo luận,
tôi không tự giác cũng nghe được nhiều
vài câu, nghe có vẻ như là sự thật, một
thành phố nhỏ như Hoàng An này không
có công ty nào lớn cả, cơ bản là chỉ có
công trường và một vài tiệm nhỏ.
Quy mô của khách sạn này cũng coi
như hơi lớn rồi, tiền công và đãi ngộ đều
cao hơn những nơi khác rất nhiều, nếu bây
giờ mà đóng cửa thì phải tìm một công
việc mới.
Chỉ sợ là không tìm được công việc
nào lương tháng hơn trăm triệu cả, tôi
không khỏi thờ dài. Mắt thấy làm việc hơn
một tháng sắp được nhận tiền lương, kết
quả lại xảy ra chuyện, thật xui xẻo mài
Chương Nam đi vào thấy mấy vài
người than thờ trước quầy lễ tân, anh
không khỏi nhíu mày: “Các cô có thời gian
oán trời trách đất thì không bằng dành thời
gian đó nghĩ xem nên làm tốt công việc
trước mắt thế nào đi”
Mấy người đó bị anh rống một tiếng
đều vội vàng tản đi.
Anh ấy đi về phía tôi, thấy tôi ngần
người trước màn hình máy tính thì mở
miệng nói: “Nghĩ gì thế? Sắp tan làm rồi, lát
nữa cùng đi đón Tuệ Minh và Mặc Bạch
không?”
Tôi gật đầu, rồi lại nghĩ đến lát nữa
còn phải làm bảng kê khai nên lại vôi lắc
đầu: “Anh giúp em đón Tuệ Minh một lát
với, lát nữa em còn có chút việc, làm phiền
anh rồi.”
Thấy bảng kê khai vẫn chưa làm xong
trên máy tính tôi, anh cười cười, cũng
không nói nhiều thêm nữa liền đi ra ngoài.
Anh vừa đi thì những người vừa bàn
tán ð trước quầy lễ tân lại thì thầm, nhưng
mà lần này lại chuyền đề tài về phía tôi.
Trương Hân Hân nhìn tôi, bộ dáng
nhìn thế nào thì cũng thấy không quá
thuận mắt: “Chị Hinh, chị nói chị là dì của
Bảo Khiết, xoay người một cái liền biến
thành người phụ trách hai vị trí thanh nhàn
nhất trong khách sạn của chúng ta, lấy
một phần lương cao mà công việc lại thanh
nhàn như thế, chị làm sao mà làm được
vậy?”
Trương Hân Hân cười lạnh, khinh
thường nói: “Tôi thấy chị không phải là
người biết nịnh bợ, mà là biết ngủ với đàn
ông thế nào đúng không? Tôi nghe nói phụ
nữ ba mươi như sài lang, xem ra quản lý
Chương Nam cũng không thoát khỏi ai của
một người phụ nữ lớn tuổi nhỉ? Chức vị nhờ
ngủ mà có này, thật sự còn tốt hơn của
những người phải nỗ lực từng bước như
chúng tôi đây!”
Tôi nhìn những người đó, nghe bọn họ
nói từng câu phụ nữ lớn tuổi, từng câu câu
dẫn đàn ông.
Tôi không nhịn được mà cảm thấy tuổi
trẻ thật tốt, lời nói ra có thể không kiêng nề
gì, có thể tùy ý làm tổn thương người khác.
Ánh mắt dừng lại trên cốc nước sôi
vừa rót trên bàn, tôi đứng dậy, đứng trước
mặt Trương Hân Hân, cũng không tính là
tức giận, chỉ là ngữ điệu hơi lạnh mà thôi:
“Đúng vậy, tôi đã ba mươi rồi, tính ra tôi
cũng lớn hơn cô bốn, năm tuổi, đề tôi nghĩ
kĩ lại xem năm hai bốn, hai lăm tuổi là bộ
dáng thế nào đây?”
Tôi nhướng mày, tiếp tục nói: “Lúc đó
tôi vừa mới kết hôn, cũng vừa bắt đầu
công tác, công tác lúc đó phức tạp hơn
bây giờ nhiều lắm, đương nhiên tôi cũng
gặp những người chị lớn tuồi hơn tôi. Bản
thân bọn họ tuy là ở chức vị cao nhưng lúc
đó tôi nghĩ là mình phải nỗ lực thế nào, mà
không phải làm thế nào đề công kích các
chị ấy”
Tôi không nhịn được mà cảm thấy tuổi
trẻ thật tốt, lời nói ra có thể không kiêng nề
gì, có thể tùy ý làm tổn thương người khác.
Ánh mắt dừng lại trên cốc nước sôi
vừa rót trên bàn, tôi đứng dậy, đứng trước
mặt Trương Hân Hân, cũng không tính là