Tại một nhà thờ Firenze, Florenze, Italy cô gái có mái tóc đen tuyền cùng với gương mặt thanh tú, còn ông xã của cô ấy lại nhìn cô với gương mặt lạnh lùng.
Sau khi hôn lễ kết thúc họ được đến khách sạn gần đó để chiêu đãi khách mời Uyển Tâm thay một bộ y phục xườn xám màu đỏ với phong cách Trung Hoa làm nổi bật lên vẻ đẹp khiến ai cũng động tâm gương mặt chữ điền cùng với đôi mắt to màu đen và vóc dáng mảnh mai của mình cô đã trở nên nổi bật hơn bao giờ hết.
Từ từ cô đến bên cạnh ông xã mình là Thiếu Kỳ_anh ta là con trai cả của tập đoàn Tần thị cùng với vẻ đẹp trai nam tính của mình nên anh ta rất thu hút phái nữ , đôi môi quyến rũ, đôi mắt sâu thẳm màu hổ phách nhưng không ai dám đến gần anh vì trên người anh ta toát ra khí thế băng lãnh của người đứng đầu người tài hoa và đứng trên đỉnh cao của xã hội, anh ta nhìn thấy cô dâu nhưng ánh mắt lạnh lùng.
Anh chán ghét cô
.Anh nghe lời ông nội Tần kết hôn với cô nhưng cô Không phải người anh yêu, người anh yêu là Mộng Nhược Lan.
Cô ấy đang là người mẫu nổi tiếng ảnh hậu màn ảnh là người anh yêu, người cứu anh lúc anh còn nhỏ.
Uyển Tâm và anh cùng nhau chiêu đãi các vị khách quý.
Tiệc vui đến mấy cũng phải tàn hai nhân vật chính nghỉ ngơi và động phòng cô lên trước vì anh còn đang bận tiễn bạn bè của anh
Cô đã hoàn thành ước vọng của mình là lấy được anh, cô biết anh không yêu cô nhưng cô đã hoàn thành di nguyện của bà trước khi qua đời.
Dù vậy cô vẫn thấy hạnh phục
" Cuối cùng mình cũng là vợ anh ấy, Uyển Tâm cố lên"
Cô chưa thay trang phục đợi anh trở về, cô nghe thấy tiếng mở cửa
"Cạnh"
anh vào với bộ dáng say rượu anh liền đẩy cô ra
" Cô mà xứng cướp vị trí của cô ấy sao? Lo làm tốt thân phận của mình đi "
cô không ngờ anh ấy lại nói với cô như vậy cô buồn nhưng cũng cố giấu trong lòng
" Anh không sao chứ em đỡ anh lên giường nằm nha"
"Hay em pha cho anh ly trà nóng nha"
anh liền tức giận
"Cô đừng giả vờ đừng tưởng rằng hai nhà có giao hảo mà cô tưởng rằng cô là vợ tôi"
Anh càng nhìn cô anh càng giận anh liền nhanh tay bóp cổ cô và nói nghe rét lạnh
" Cút! Ra ngoài "
"Cô đừng hòng mang thai con của tôi, chuyện của tôi cô vĩnh viễn đừng xen vào"
cô liền chạy ra ngoài và ngồi khuỵu xuống ở ban công khóc nức nở , cô nhìn lên bầu trời
" có phải cuộc hôn nhân này là sai lầm không Người, xin người nói cho con biết, con xin Người "
Cô giật mình khi thấy người đàn ông mặt áo sơ mi này cô nhận ra anh _anh là Mạc Kinh Lục học trưởng của cô và cũng là người mà cô xem là người thân từ lúc cô mất đi cha mẹ ,cha anh là bạn rất thân của cha cô, chính ba anh và anh đã cưu mang cô và nhận cô làm em gái nuôi trong lúc cô không có nơi nào để đi, anh là một nhà nghiên cứu về sinh hóa nghiệm nhà anh có truyền thống này từ tổ tiên nên cũng coi là ngang hàng với nhà họ Tần ở thành