Buổi sáng ở viện nghiên cứu Bắc Kinh
Một lát sau trước cửa viện nghiên cứu, lại thêm một Lamborghini Huracan màu đen xuất hiện, làm náo loạn viện nghiên cứu.
Hai chiếc độc nhất vô nhị lại có mặt tại viện nghiên cứu huyết học tế bào này.
Họ nhớ hôm nay họ đã thấy rồi hình như là chiếc màu xám nay lại có thêm chiếc màu đen
“ Ai lại dùng đồ cặp với giáo sư Đông Phương nhỉ?”
Bước xuống xe một người đàn ông thanh lịch bước xuống,áo sơ mi trắng làm nổi bật hình thể hoàn hảo của anh, đôi mắt màu hổ phách quét xung quanh như tìm kiếm ai đó.
Anh lấy điện thoại gọi cho giàm đốc tài chính của tập đoàn Tần thị đến, do kinh phí xây do Tần thị chi trả hay nói cách khác anh cũng là cổ đông của viện nghiên cứu này.
Lần thứ hai anh đến đây sau khi khánh thành khu nghiên cứu quy mô này.
Thư ký Ngôn nhìn anh có vẻ hơi lo lắng do anh ta mới đến đây để phụ giúp trưởng thư ký, anh mới chỉ là thực tập sinh thôi.
Nghe đến viện nghiên cứu thành phố S anh lại vô cùng mừng rỡ, nơi đây quy tụ các nhà khoa học xuất sắc của Trung Hoa và các nước khu vực quanh đây.
Từ xa anh nhìn thấy bóng dáng đang chạy thục mạng của người người đàn ông, nhìn anh ta có vẻ trạng tuổi anh hay lớn hơn anh một chút, anh ta lại và kính cẩn chào hỏi
“ Tổng giám đốc anh đến có việc gì sao không báo cho chúng tôi trước để nghiên đón anh”
Thiếu Kỳ lạnh lùng đáp
“ Đưa tôi đến trụ sở chính viện nghiên cứu, tôi muốn biết thêm chút thông tin về vacxin mới”
Sau giám đốc tài chính là một đoàn lãnh đạo của Tần thị.
Theo sau anh, cánh cửa mở ra, một đoàn người khí thế bừng bừng đi vào, làm cho mọi người ngạc nhiên
“ Hôm nay có nhân vật lớn nào viếng thăm sao?”
Có một anh nhanh nhẹn đáp
“ Tần thiếu Tần Thiếu Kỳ “
Người phụ nữ khác nhìn với ánh mắt si mê
“ Anh ấy đến đây làm gì ?”
Anh ta nói
“ Anh ta là chồng giáo sư Đông Phương “
Thiếu Kỳ lúc này tò mò nghĩ “ rõ ràng tin tức kết hôn trong nước đã bị phong tỏa nên mới tổ chức ở nước ngoài, xem ra là do cô loan tin “
Anh xong việc đến phòng cô lại thấy Dung Tề đang nhìn cô, anh lại muốn xem anh ta muốn làm gì vợ mình lại nghe thấy
“ Uyển Tâm à em nhiều người thích thật đấy, hết Kinh Lục, James, Thiếu Phong,… nhưng em lại không được người em yêu trân trọng, anh hy vọng em hạnh phúc.
Em biết không trong mắt người khác em là hạt cát sa mạc nhưng đối với những người yêu thương em, em lại như một viên minh châu vậy, anh mong em lại mau chóng trở lại là chính em “ ,
lời nói thật lòn được nói ra, anh bát đầu bỡn cỡn tiếp, dùng tay bóp chiếc mũi xinh của cô làm cô không thở được cau mày nói
“ Mẹ à để con ngủ thêm một lát “
Anh cười nói
“ Anh từ lúc nào thành mẹ em hả? Con nhỏ ngỗ nghịch này”
Nói xong anh thấy Uyển Tâm nhìn anh ánh mắt không chút thiện cảm nói
“ Anh muốn chết à làm phiền em ngủ hả? Em ngủ mới 3 tiếng thôi”
Dung Tề cười khổ đáp “ Em ngủ ba tiếng còn anh chưa được ngủ nè, em giao anh công việc anh làm xong rồi, em cho anh ngủ một lát “
Cô cười tươi nói
“Đa tạ đại hiệp đã tương trợ “
Anh ỉu xìu nói “ Anh bị ép, bị ép đấy, không cần em vừa đấm vừa xoa “
Toàn cảnh được thu vào đáy mắt Thiếu Kỳ làm anh ganh tị, trước mặt anh cô luôn giữ kẻ, như không phải là cô mà là người xa lạ nào đấy, anh cũng nhìn rõ nụ cười kia của cô, nụ cười thoải mái không chút sự e dè như trước mặt anh, cũng phải họ chỉ là người bạn cùng nhà hay là vợ chồng hờn thôi.
Suy nghĩ càng làm anh thêm rối
“ Anh chỉ yêu cô ấy, người cứu anh và là người đã cho anh động lực như hôm nay “
Anh đi nhanh vào kéo tay cô ra khỏi viện, anh túm chặt tay cô, mặc cho cô kêu đau.
Anh vứt cô lên xe, chạy điên cuồng đến một bờ biển, anh dừng xe gấp làm cho trán cô va vào xe kêu
“ Đau quá anh có bệnh à”
Anh kéo cô xuống xe chất vấn
“ Ai cho cô than mật với đàn ông, ai cho cô có gan quyến rũ đàn ông hả?”
Cô nổi giận quát
“ Anh chỉ là chồng trên danh nghĩa của tôi, anh không yêu tôi làm gì có tư cách chen vào, tôi đi với ai làm gì không liên quan đến anh”
Anh lập tức đè cô trên cát vàng nói
“ Hiện tại em là vợ tôi, em nên làm nghĩa vụ của mình là làm cho tôi vui"
Cô không kiên nhẫn giãy dụa thành công tát anh một cái “ BỐP”
Anh ngơ ngác nhìn cô gái đã yêu thầm mình 10 năm mà tát mình, anh không nói hôn cô một cách điên cuồng như muốn chiếm cô ngay lập tức,