Làng quê xa xôi Ôn Châu
Trong một căn nhà nhỏ có hai mẹ con đang sống cùng nhau.
Họ sống rất vui vẻ, hòa nhã với mọi người dù cuộc sống rất khó khăn.
Đột nhiên xuất hiện một chiếc xe sang trọng trước nhà hai mẹ con.
Người đàn ông cao to và có phần hòa nhã nhìn hai mẹ con đang cười đừa ngoài vườn trồng rau, ông ta nở nụ cười, từ từ đến gần hai mẹ con.
Người phụ nữ kinh hãi ôm con gái vào lòng.
“ Anh sao lại đến đây ? Anh đi đi “
Ông ta trên mặt vẫn nở nụ cười nhưng lại đang tính toán sao cho người phụ nữ đưa con cho ông ta nuôi dưỡng.
Ông ta sẽ dùng bé gái này để làm ăn, nhìn kĩ thì con bé cũng có vài phần xinh đẹp đặc biệt là đôi mắt vô cùng giống mẹ nó rất đẹp
“ Anh đến đón con và em, anh có thể cho con mọi thứ tốt nhất, em có muốn đi cùng anh không.
Em đành lòng để con sống cuộc sống thế này sao “
Nhưng bà ta sợ hãi người đàn ông này có chút ôn nhu nhưng thật ra là một tên bi3n thái và tàn nhẫn.
Ông ta không kiên nhẫn cảnh cáo
“ Một là em và con cùng đi , hai là anh bắt con bé đi .Em chọn đi “
Người phụ nữ bất đắc dĩ nói “ Được tôi đi “
Thế là người phụ nữ đó trở thành con dâu Lạnh gia nhưng vẫn không thoát khỏi việc làm mẹ kế.
Dù là phu nhân nhưng bà ấy không có quyền tự do luôn bị giám sát, con không gặp được mấy lần do bà ta bị cưỡng ép phải sang Canada và bi kịch xảy ra, bà ấy đã qua đời do tai nạn nổ khí gas.
Sau đó ông ta được quyền nuôi con hoàn toàn, dù vậy con bé không được mang họ Lạnh, ông ta nói
“ Con là con riêng của ta ta định cho con mang họ ta , mẹ con qua đời nên ta vẫn giữ họ tên con để tưởng nhớ bà ấy “
Đứa trẻ 15 tuổi đó lúc đầu vô cùng gầy và bẩn thỉu.
Giờ đây sau bao nhiêu năm con bé đã trở thành thiếu nữ và là ca sĩ nổi tiếng, sự ngiệp thăng tiến, điều mà bao người mơ ước.
Co nhớ lại mà lòng nguội lạnh
“ Vui vẻ sao tất cả chỉ là phù du nhưng vẫn phải sống “
Cô đi đến phòng cha mình _ gia chủ Lạnh gia
Tiếng gõ cửa vang lên “ Cốc cốc “
Cô đi vào ngửi thấy mùi của hương an thần thì biết là ông ta vừa đốt, có lẽ qua sự việc này mà bao nhiêu năm qua cô vẫn nghi ngờ liệu có phải ông ta gi3t chết mẹ cô không.
Cô đang cố làm sáng tỏ sự việc năm đó.
Đôi mắt cô nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế đày thù hận.
Khi ông ta quay sang cô lại thu lại tầm mắt trỏe nên hòa nhã, vui vẻ hỏi thăm
“ Cha khỏe không ? Xin lỗi cha con về trễ cha không trách con chứ ?”
Ông ta không nói gì trầm mặt nhìn con gái mình nuôi lớn, rồi ông ta lấy tờ báo đập lên bàn nói
“Con định làm gì đây hả? Sao lại trở về vì nghe tin Tần thiếu và vợ ân ái nhau sao”
“ Ta có thể chấp nhận việc