Sau khi dùng xong bữa, hai người chuẩn bị rời đi.
Lúc này, Hạ Tử Dục bước về phía Mục Cảnh Thiên và Lăng Tiêu Vân.
“Mục tổng, hai người từ từ dùng bữa, chúng tôi đi trước!” Hạ Tử Dục nói.
Mục Cảnh Thiên dù chỉ ngồi im, nhưng có một loại khí chất bá đạo trời sinh khiến người khác không cách nào ngó lơ được.
“Được!" Mục Cảnh Thiên không đứng lên, chỉ khép mắt lại, tỏ vẻ mình đã biết.
Lúc này Lăng Tiêu Vân quay đầu lại nhìn hai người bọn họ, “Mục tổng, đây là muốn đưa Hạ tiểu thư về nhà sao?"Hạ Tử Dục quay đầu nhìn Hạ Tử Hy gật đầu, “Đúng vậy!”Nói đến đây, Lăng Tiêu Vân không tự chủ nhếch môi cười, trong mắt có tia mờ ám nhìn hai người bọn họ, “Vậy không làm phiền thời gian riêng tư của hai người nữa, đi đường cẩn thận nhé!”“Cảm ơn!” Hạ Tử Dục lịch thiệp trả lời, sau đó nhìn Hạ Tử Hy nói, “Đi thôi!”Hạ Tử Hy gật đầu, sau đó rời đi.
“Đúng rồi, Hạ tiểu thư!” Lúc này, Mục Cảnh Thiên không nhanh không chậm gọi tên cô.
Hạ Tử Hy ngừng lại nhìn anh ta, “Có chuyện gì không Mục tổng?” “Liên quan đến hợp đồng ký kết giữa Tập đoàn Nguyên thị, sáng sớm ngày mai tôi muốn thấy bảng thiết kế chi tiết của cô!”“Ngày mai?" Hạ Tử Hy nhíu mày hỏi.
“Đúng vậy!”Tại sao Hạ Tử Hy lại cảm giác anh ta đang cố ý?Trong một đêm phải hoàn thành, chính là cố ý chỉnh cô!Nhưng cô có thể nói được gì, “Tôi sẽ cố gắng!”“Tôi không cần “cố gắng”, thứ tôi cần là “nhất định”!” Mục Cảnh Thiên lặp lại từng chữ.
Hạ Tử Hy ngiến răng nói, “Được! Tôi biết rồi!”Sau đó Mục Cảnh Thiên cũng không nói thêm gì, Hạ Tử Hy liền quay người rời đi, Hạ Tử Dục liếc mắt nhìn anh ta sau đó cũng bước đi.
Lời vừa nãy của Mục Cảnh Thiên có ý gì, Hạ Tử Dục đương nhiên hiểu rõ.
Nhưng điều anh chủ ý lúc này chính là, hiện tại tâm trạng không tốt nhất chính là Lăng Tiêu Vân.
Sau khi hai người bọn họ rời khỏi nhà hàng, Lăng Tiêu Vân ngước nhìn Mục Cảnh Thiên, cô luôn có cảm giác Mục Cảnh Thiên có chút cố ý, là do cô suy nghĩ quá nhiều sao?Sau khi Hạ Tử Dục đưa Hạ Tử Hy