Những người còn lại sau khi buổi họp kết thúc, tự động giải tán quay về vị trí làm việc của mình!Bước về văn phòng của mình, Mục Cảnh Thiên trực tiếp bước đến bên bàn làm việc, ngồi yên vị trên vị trí của anh ta.
“Mục tổng, anh tìm tôi có việc gì sao?” Vừa bước vào, Hạ Tử Hy lập tức hỏi.
Mục Cảnh Thiên ngồi yên, nhướng mày nhìn cô, vừa định muốn nói gì đó nhưng cảm giác một bên mặt của Hạ Tử Hy không giống bình thường, liền nhíu mày hỏi: “Mặt cô bị gì vậy?”Nghe câu hỏi này của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy cũng không nó tránh: “Không có gì, chỉ là tối hôm qua không cẩn thận bị kẻ điên đánh một cái mà thôi!”Kẻ điên?Mục Cảnh Thiên nhìn chăm chú vào Hạ Tử Hy, có thể nghe ra trong giọng nói của cô có ý châm chọc.
“Thật không ngờ cô cũng có lúc phải chịu thiệt thòi!” Mục Cảnh Thiên nói.
Tất cả những chuyện xảy ra với cô vào ngày hôm qua đều nhờ vào ơn của Mục Cảnh Thiên, nếu không vì anh ta, Lăng Tiêu Vân làm sao có thể như một kẻ điên không hỏi rõ ràng mọi chuyện mà đã tiến lên đánh cô chú!“Không lẽ tôi lại so đo với một kẻ điên?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại.
Miệng lưỡi của Hạ Tử Hy vẫn lợi hại như vậy.
Mục Cảnh Thiên nhướng mắt nhìn cô: “Đừng để bản thân chịu thiệt mới chính là cách tốt nhất!”“Tôi sẽ ghi nhớ kĩ lời này của Mục tổng, nếu như có lần sau, tuyệt đối sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy đâu?”Mục Cảnh Thiên tại sao lại cảm giác những lời này của cô chính là nhằm vào hắn chú?Căn bản không để Mục Cảnh Thiên có cơ hội tiếp tục tra hỏi, Hạ Tử Hy tiếp tục nói: “Mục tổng, anh hôm nay kiếm tôi có việc gì?”Một lần nữa quay lại chủ đề chính, Mục Cảnh Thiên cũng không tiếp tục xoắn xuýt vấn đề vừa nãy, liền nói: “Thời gian diễn ra cuộc thi New Talent đã được quyết định!”Nghe đến đây Hạ Tử Hy nhướng mày: “Khi nào?”“Thứ bảy tuần này!”“Chỉ còn thời gian năm ngày?” Hạ Tử Hy nói.
Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Không sai! Trong vòng năm ngày phải giao nộp bản thiết kế cho ban giám khảo!”Hạ Tử Hy suy nghĩ sau đó gật đầu nói: “Được, tôi biết rồi!”“Không cần lo lắng, nỗ lực hết mình là được!” Mục Cảnh Thiên mở lời, không muốn Hạ Tử Hy cảm thấy áp lực.
Nghe câu nói này của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy chỉ biết lắc đầu mỉm cười, hiếm khi Mục Cảnh Thiên lại có thể chu đáo an ủi nhân viên như vậy, cô chỉ cười nhạt nói: “Tôi biết rồi!”“Có gì không hiểu có thể đến hỏi tôi!”Hỏi anh ta?Anh ta hiểu gì về thiết