Buổi tối tại một đất nước mới, Thẩm Mộ Sơ đưa Ái Vi đi dạo quanh thành phố nơi cô và anh sinh sống sau đó anh dẫn cô đi ăn.
Trên đường về nhà tiện thể Thẩm Mộ Sơ ghé bệnh viện của bạn anh làm để khám cho cô, sau vài phút bác sĩ đi ra anh hỏi tình hình thì biết được là bệnh của cô vẫn còn có thể chữa khỏi chỉ cần kiêng trì là được.
Về đến nhà Mộ Sơ suy nghĩ "mình phải cố gắng chữa bệnh cho cô ấy, trong hai năm ở đây phải mau kiếm việc làm thôi." đối với anh bây giờ cô là quan trọng nhất.
[.........]
Cả ngày hôm nay cũng đã rất mệt, về đến nhà Mộ Diễn cũng không ăn uống gì cứ thế đi thẳng về căn phòng trên tầng.
Bước vào trong phòng Thẩm Mộ Diễn cảm nhận được mùi hương của người phụ nữ ấy càng phai nhạt đi theo từng ngày, nhiều lúc anh muốn ở trong phòng đóng cửa vậy. Tốt nhất là không ra ngoài để anh biết được đây đó trong căn phòng này vẫn còn mùi hương của cô.
Mộ Diễn nằm trên giường suy nghĩ "nếu bây giờ mình bước ra khỏi phòng hoặc chỉ cần mở cửa ra là mùi hương của cô ấy sẽ tan biến.
Căn nhà bây giờ trống vắng, không phải là không có người ở chỉ là thiếu đi một người phụ nữ, một người là bạn đồng hành của anh sau này cô ấy đã ra đi.
Ngô Đình Đình mấy hôm nay cũng cảm thấy may mắn vì không bị anh cáu gắt như mấy hôm trước và bà Tiếu cũng không kêu đến cô, Đình Đình cũng cảm thấy an tâm vì cô đang mơ tưởng mình đã thoát khỏi bà rồi.
Mọi thông tin kể cả cô đến đây bà đều biết nên sẽ hết sức đề phòng trong thời gian tới, có lẽ tự bà Tiếu cũng biết mình không phải là một người bình thường như bao người khác nhưng bà đã bị cuốn vào nó rồi. Một thế giới kì dị của bà cũng bởi những việc bà làm và những thứ tát động xung quanh....Có lẽ đó cũng chính là một trong những điểm bà và ông Thẩm Mộ Chiến thường bất hoà khi sống chung.
Thẩm Mộ Chiến đã dọn đến một nơi ở khác cách xa thành phố, ông muốn sống ở đầy vì không phải nghe tiếng ồn ào của thành phố Hà Minh xoa hoa nơi mình sống. Ông bây giờ là chủ của một