Nhắn tin xong với bà Tiếu anh vừa tính quay lại nhưng chợt nhớ ra "mình nói với mấy người đó là đi vệ sinh nếu quay lại nhanh như vậy chắc chắn sẽ nghi ngờ" tên vệ sĩ này đành đứng đợi vài phút mới chở lại nhà chính tiếp tục canh gác. Công việc của họ chỉ có vậy mỗi ngày thay phiên nhau đứng ở đây.
[..........]
Ngày hôm sau chỉ mới 6h30 Mộ Diễn đã thức dậy, vệ sinh cá nhân xong anh chợt nhớ "đã qua mấy ngày rồi mình chưa vào phòng thờ nhỉ?" anh tranh thủ thời gian này vào trong một lúc nhìn ngắm bức hình của Tuyết Như vì chỉ như vậy anh mới không quên cô và Doanh Doanh.
Vài giây sau anh bước xuống lầu đi tới bếp ăn sáng, hôm nay bữa ăn của anh không quá cầu kì chỉ đơn giản là một cái bánh sandwich nhưng nó làm anh nhớ tới hình ảnh của cô. Một người khá ghét món này bởi vì nó khô không thể nuốt nổi hôm nay lại khác, cặm cụi ngồi ăn hết và uống thêm một ly nước.
Ăn xong anh vội nhìn lại đồng hồ, bây giờ cũng đã 7h15, Thư Trạch cũng đợi sẵn ở ngoài. Anh chỉnh lại quần áo của mình sau đó đi thẳng ra cửa.
Từ xa đã thấy anh cậu thư kí này tháo dây an toàn ra, anh bước xuống mở cửa xe cho Mộ Diễn. Anh chàng vệ sĩ thấy anh đã tới công ty cũng nhanh chân đi ra ngoài.
Anh bắt một chiếc taxi đi đến Thẩm gia. Đến nơi anh đi nhanh vào trong nhà, không thấy bà Tiếu anh đoán chắc chắn bà đang ở trên phòng đi nhanh về phía cầu thang.
Tất cả những người làm ở đây đã quá quen mặt cậu trai này nên họ chẳng có gì thắc mắc về anh, vì cứ ít bữa lại đến bây báo cáo tin tức cho bà. Nhiều lúc các cô gái này nghĩ "không biết anh ta làm việc cho ai?"
Tới phòng của bà anh đưa tay gõ mạnh vào cánh cửa "cốc.........cốc.........cốc..........cốc" bà Tiếu đã dặn tất cả kể cả anh. Nếu là người làm trong nhà chỉ cần gõ cửa ba cái và người tới báo tin gõ bốn cái, đó là cách để bà nhận diện những ai lên phòng.
"Vào đi"- bà Tiếu nói.
Cánh cửa mở ra "cạch" anh bước đến