Thẩm Mộ Diễn đến công ty, anh vào thang máy lên phòng làm việc của mình. Chiếc thang máy di chuyển qua mỗi tầng, lên đến nơi một tiếng "ting" phát lên.
Cửa thang máy dần dần mở ra. Anh đi thẳng lên phòng làm việc của mình, bên trong phòng Thư Trạch cậu thư kí này đang pha một bình trà mới cho anh.
Loại trà mà Mộ Diễn thích là trà hoa cúc, lúc trước anh rất ít khi uống trà và cho dù có uống qua loại nào cũng cảm thấy không ngon nhưng khoảng 1 tuần trước anh tình cờ thấy một túi trà hoa cúc cũng không rõ là của ai nhưng anh cứ lấy pha thử thật sự nó rất ngon.
Anh ngồi ở ghế sofa ngay phòng khách thì Đình Đình đi xuống, cô nói "anh cũng uống loại trà này sao?" Mộ Diễn vẫn giữ thói quen cũ anh rất khó gần với Đình Đình.
Anh đáp lại lời nói của cô "không biết tôi thấy nó trong tủ nên lấy ra uống thử thôi!" Ngô Đình Đình chuyển ánh mắt xuống ly trà hồi lâu cô lại nói tiếp "vậy là anh không biết gì rồi, Doanh Doanh đặc biệt thích loại trà này. Tôi nhớ lúc nhỏ con bé hay bảo tôi mua cho nó.....khi đó tôi cũng thích loại này lắm nhưng sau này cảm thấy ghét những gì liên quan đến Doanh Doanh nên rất ghét."
Cô lại nói tiếp "tôi nghĩ anh có sợ thích giống Doanh Doanh." Thẩm Mộ Diễn không nói gì, anh cầm ly trà lên lắc nhẹ nó vài cái cũng sau mấy ngày anh chuyển sang uống loại này cho tới bây giờ.
[.......]
"Cạch" tiếng mở cửa vang lên cũng đúng lúc Thư Trạch pha trà xong. Vừa thấy Mộ Diễn anh vội cúi đồng chào và rót cho anh ấy một ly trà đem lại bàn làm việc.
"Trà của anh đây, mau uống đi cho tinh thần thoải mái." nói xong anh đặt ly trà hoa đó xuống mặt bàn. Thư Trạch cũng đi lại ngay chiếc bàn trống thường là chỗ để anh và Mộ Diễn ngồi nghỉ ngơi.
Mộ Diễn uống hết ly trà đó, anh chú tâm vào làm công việc của mình có lẽ hôm nay anh không thể tới thăm mộ của Ngô Doanh Doanh được rồi. Công việc của anh hôm nay lại phải tăng ca nữa mới có thể làm xong nó vì anh muốn dành ngày mai ra để nghĩ ngơi. Nó