Tô Phương Dung sửng sốt ngấng đầu, mới nhận ra người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh đúng là Tần Lệ Phong.
Không rõ tại sao, khi ánh mắt cô chạm vào ánh mắt nhàn nhạt của anh, mặt cô bỗng đỏ bừng không chút báo trước.
Dù gì thì đây cũng là lần gặp đầu tiên sau khi anh tuyên bố hai người là vợ chồng, Tô Phương Dung cật lực khắc chế chính mình không được quá căng thẳng.
Cô không biết mình đang căng thẳng vì cái gì, chỉ có thể lặng lẽ điều chỉnh hơi thở.
Nhưng không khí xung quanh đã tràn ngập mùi vị của anh, thoang thoảng hương nước hoa hòa quyện với mùi thuốc lá đạm nhạt.
Tần Lệ Phong không nói chuyện, dù vậy nhưng khi anh đứng ở nơi đó, khí tức mạnh mẽ cốn có vẫn sẽ cứ thế mà tỏa ra, không thể xem nhẹ.
Là một nhân viên của.J.L, Triệu Gia Khiêm đã quen với tính khí lãnh đạm của ông chủ, vì vậy anh ta chỉ quy củ mà đứng ở một bên.
Nhưng đây là lần đầu tiên bạn gái nhỏ của anh ta nhìn thấy vị tổng giám đốc bá đạo độc đoán trong truyền thuyết nên không thể tránh khỏi phấn khích.
Cộng với vẻ nam tính trưởng thành quyển rũ của Tần Lệ Phong, còn có vẻ ngoài đẹp trai của anh, cũng đủ cho trái tim thiếu nữ thình thịch đập càng lúc càng nhanh, đôi má xinh đẹp trở nên dần ửng đỏ.
Thang máy từ từ đi xuống, lúc này mọi người không phải đang nghỉ trưa thì sẽ là ăn trưa, hâu như không ai gọi thang máy.
Vì vậy trong một không gian nhỏ hẹp không bị quấy rầy, các giác quan của con người cũng sẽ trở nên đặc biệt nhạy bén, mọi cảm giác theo đó cũng sẽ được khuếch đại.
Có lẽ là do ảnh hưởng từ tâm lý, Tô Phương Dung chỉ cảm thấy có hơi nóng xẹt qua cổ, rất đều đặn, ẩm ướt, còn hơi ngứa.
Cô không được tự nhiên mà di chuyển cơ thể của mình, đường nhìn luôn chăm chăm vào những con số đang dần thay đổi trên đỉnh đầu.
Cô luôn cảm thấy tốc độ của thang máy ngày hôm nay sao mà chậm quá.
Đúng lúc này, đột nhiên có người lên tiếng: "Anh là tổng giám đốc sao?" Tô Phương Dung kinh ngạc quay đầu lại, Triệu Gia Khiêm cũng không dám tin mà nhìn Nguyên Kỳ bên cạnh mình.
Nhưng người vừa hỏi lại không