Hành động bất ngờ của Lôi Triệt khiến Giai Kỳ chột dạ.
Không gian chiếc xe của hắn rộng, nhưng dù rộng thì vẫn là một không gian khép kín, hai người ngồi trên cùng một băng ghế thế này, có chút không được tự nhiên.
Giai Kỳ luôn nghĩ hắn sẽ ngồi ở vị trí ghế phụ, đến khi hắn bước lên, điềm nhiên ngồi cạnh nàng, mùi xạ hương cùng mùi rượu mạnh lập tức ngập tràn không gian, khiến cho bản thân nàng hít thở cũng không thông, bàn tay bất giác nắm chặt lấy lớp vải của chiếc đầm dạ hội.
Tiếng nhạc mở cửa xe vang lên, người lái xe của Lôi Triệt đã ngồi vào vị trí, những người vệ sĩ mặt mũi nghiêm chỉnh của Lôi Triệt đi hai xe riêng.
Ánh sáng nhá lên liên tục từ những chiếc máy chụp hình vây quanh chiếc xe rọi qua lớp cửa kính chống đạn loang loáng khiến cho Giai Kỳ bất giác nhắm mắt lại.
Hành động nhỏ đó của nàng không vượt qua được đôi mắt thâm trầm của hắn.
Giọng nói quyết rũ vang lên, nói với người lái xe.
_ Cho xe khởi động đi!
_ Vâng thưa Lôi tiên sinh!
Ánh đèn pha của chiếc Bentley hạng sang chiếc sáng một vùng phía trước.
Chiếc xe chầm chậm lướt đi qua đám đông vây xung quanh.
Khi những gương mặt lạ lẫm hau háu săn tin đó lướt qua cửa kính xe, mặc dù là cửa kính chống đạn, bên ngoài hoàn toàn không thể nhìn vào bên trong, nhưng vẫn khiến cho Giai Kỳ có chút gì đó ngại ngần, nàng bất giác thu mình lại.
_ Cậu Mạnh! Cho điều hòa xe giảm xuống một chút!
Giọng nói của Lôi Triệt đột ngột vang lên, và Giai Kỳ giật mình khi hắn cởi chiếc áo khoác sang trong ra và đưa cho nàng.
Giai Kỳ ngẩn người nhìn chiếc áo còn ướp mùi xạ hương và hơi ấm rực của Lôi Triệt.
Bàn tay đi găng của hắn đặt trước mặt nàng, nàng có thể nhìn rõ chiếc găng tay da sáng bóng lên dưới ánh đèn trong xe.
Ánh mắt thâm trầm của hắn nhìn về phía nàng, mặc dù hắn không lên tiếng, nhưng hành động lịch lãm cổ điển này vẫn khiến Giai Kỳ cảm động.
Nàng cắn môi, thầm nghĩ trong đầu…Chắc là lúc nãy đi qua cánh phóng viên, nàng bất giác đưa tay vuốt nhẹ cánh tay mình.
Động tác ấy đã khiến cho Lôi Triệt hiểu lầm là nàng đang lạnh, mới bảo lái xe tăng nhiệt độ điều hòa, còn cởi áo khoác của mình đưa cho nàng.
Giai Kỳ nở nụ cười biết ơn, nàng nhìn về phía hắn, khe khẽ đáp.
_ Cám ơn Lôi tiên sinh! Tôi không lạnh đâu ạ! Chỉ là vừa nãy đi qua đám đông có chút không thoải mái thôi!
Lôi Triệt im lặng ngắm nhìn gương mặt của nàng, khi đôi môi gợi cảm căng mọng ấy khép lại, hắn vẫn không thốt ra lấy một lời.
Ánh mắt sâu thẳm sắc bén ấy xoáy vào gương mặt kiều diễm của Giai Kỳ với một ánh nhìn quá mức dò xét, đến mức sỗ sàng.
Gò má Giai Kỳ đột nhiên ửng đỏ lên, ngay cả Quân Tường cũng chưa từng dùng ánh mắt như vậy để nhìn nàng.
Ánh nhìn của Lôi Triệt khiến nàng cảm giác như hắn có thể lột trần nàng ra bằng ánh mắt.
Và sau đó, không nói một lời, Lôi Triệt chỉ đặt chiếc áo khoác của hắn vào giữa hai người, đôi chân thon dài của hắn vắt lên nhau.
Bàn tay trái của hắn đặt lên trên đầu gối, còn bàn tay phải của hắn chống lên thành ghế, im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Giai Kỳ thấy hắn không để ý đến mình nữa, liền len lén thở phào ra.
Nàng thẳng lưng ngồi trên ghế, cũng chọn cách nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe.
Không gian lập tức chìm vào trong im lặng, Giai Kỳ kín đáo thở dài ra.
Ánh sáng từ những ngọn đèn đường hắt vào cửa sổ xe loang loáng, đêm đô thị luôn luôn hào nhoáng, nhưng cũng thật cô đơn.
Đầu óc nàng bắt đầu vẩn vơ suy nghĩ khi lòng mắt đẹp đẽ của nàng ngước lên ngắm nhìn bầu trời đêm qua cửa sổ xe.
Ánh trăng hôm nay thật đẹp, tròn trịa vàng sáng bừng lên như một quả cầu bạc đặt giữa lớp màn nhung đen thẫm là bầu trời lồng lộng ấy.
Đã qua Tết Trung thu rồi, mà mặt trăng vẫn to tròn và đẹp lộng lẫy đến vậy, quả thật là hiếm gặp!
Lâu lắm rồi, Giai Kỳ cũng quên đi mất cảm giác ngồi im lặng ngắm trăng thế này….!
Người con gái ngồi yên lặng, ngước đôi mắt ngắm nhìn ánh trăng trên bầu trời đêm, tâm trạng hoàn toàn thư thái và thả lỏng, không chút nhận ra người đàn ông bên cạnh đang im lặng ngắm mình.
Từ lúc bước chân lên xe, nhất cử nhất động của Giai Kỳ đều lọt vào tầm mắt sắc bén như chim ưng ấy của Lôi Triệt.
Từng cử chỉ dù là nhỏ nhất của nàng cũng đều không thoát khỏi ánh nhìn sắc bén như lưỡi lam ấy.
Nhưng mà cô gái trước mặt dường như rất đơn thuần, lại không hề nhận ra điều ấy.
Khi nàng từ chối chiếc áo của hắn, Lôi Triệt đã nhìn rất sâu vào ánh mắt phượng kiều diễm ấy, để cố gắng đọc từ trong lòng mắt đen tuyền như trời đêm đầy sao ấy, liệu trong ấy có một chút gì tính toán, dù là nhỏ nhoi nhất hay không.
Nhưng dường như người con gái này, hoặc là ngốc nghếch, hoặc là quá đơn thuần!
Lôi Triệt đã tiếp xúc với không ít những phụ nữ trong giới nghệ thuật.
Nếu như để nói ra, thì chắc chắn dùng một từ “ lả lơi ” không thể diễn tả hết được.
Những người đàn bà muốn sống tốt trong giới nghệ thuật, thì kĩ năng giao tiếp xa giao phải rất khôn khéo, mới có thể tồn tại được.
Người không biết hầu rượu, không biết lấy lòng như Giai Kỳ, là lần đầu tiên hắn gặp!
Không hiểu tại sao Giai Kỳ vẫn có thể nổi tiếng trong giới vũ công với khả năng giao tiếp kém đến mức này? Hắn im lặng nàng cũng im lặng luôn, thậm chí còn lặng lẽ hơn cả hắn.
Giống như việc hắn để cho nàng có không gian riêng là nàng biết ơn hắn lắm vậy! Không phải giống như những người phụ nữ khác, lúc này phải nói vài ba câu tán thưởng, cố gợi câu chuyện từ phía hắn, rồi nắm lấy cơ hội này mà tiếp cận hắn sao? Vậy mà hắn ngồi chờ mãi, ngắm bóng nàng phản chiếu qua cửa sổ….rồi đến khi quay lại lại thấy nàng vô tư ngắm trăng!
Thật là khiến hắn không biêt đường nào mà lần!
Hay là….người phụ nữ này ngại ngần hắn là anh trai của Quân Tường? Cho nên đang đóng kịch thanh tao?1
Cũng có thể lắm!
Lôi Triệt nheo mắt lại, ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên tối thẫm và sâu thẳm một cách đáng sợ.
Hắn không tin những người phụ nữ trong giới nghệ thuật, càng không tin sau lưng nàng không có kim chủ mà có thể sống tốt! Chỉ dựa bằng tài năng sao? Nực cười!
À….mà kim chủ của nàng không phải là Quân Tường sao? Không chừng đã trở thành người đàn bà của em họ hắn từ bao giờ rồi ấy chứ? Cũng không biết là đã bao nhiêu lần rồi cũng nên!
Ánh mắt của hắn đột ngột trở nên rất dữ tợn, nhìn xoáy vào gương mặt kiều diễm đang quay nghiêng nghiêng nhìn ra ngoài cửa kia.
Hàng lông my rợp bóng, đôi mắt phượng sắc sảo, đầu mũi thon thả xinh xắn, đôi môi trễ gợi cảm khẽ hé mở…Thân thể mềm mại, làn da trắng mịn mát rượi, khuôn ngực căng mọng, vòng eo thon thả và đôi chân thon dài….
Khá là hợp mắt đấy!
Không thể tin được gu đàn bà của em họ hắn và hắn lại có thể hợp nhau đến mức này!
Nhưng cái cách người đàn bà này tỏ vẻ thanh cao trước mặt hắn khiến cho hắn không thể ngừng được cảm giác tức giận khó chịu đang nghẹn lên trong cổ lúc này!
Đột ngột, khi ánh mắt của Lôi Triệt đang sỗ sàng ngắm nhìn nàng bừng lên giận dữ, Giai Kỳ đột nhiên quay lại, và thề là bốn mắt chạm nhau.
Ánh mắt trong vắt của Giai Kỳ hiện