Những chuyện đã xảy ra với Cận thị, thật ra Đường Vận cũng được biết.
Ngay trước khi cô quyết định sang Anh tiếp tục con đường học tập, cô đã nói lời từ biệt với Cận Chí Minh trong lễ đính hôn của Doãn Cách Nhi và Trang Dật Thăng.
Cô còn nhớ rất rõ Chí Minh vẫn như một cậu sinh viên non nớt nở nụ cười và nói lời cổ động cho cô.
Khiến cô suýt mấy lần rơi nước mắt.
Cô biết, Chí Minh cố tình chiếm lấy nỗi ái ngại của cô, muốn cô phải ghi nhớ đến anh ấy...!Tuy nhiên, cô vẫn biết hai người đàn ông nhà họ Cận sẽ không chọn lựa níu kéo cô trong thời điểm đó.
Họ sợ, cô sợ, chỉ với một xúc cảm bất thường nảy nở, rất có thể đẩy ba người bọn họ đi vào lãnh vực xa xôi và tách biệt nhau mãi mãi.
Vì Cận Trí Trung khi ấy đã làm ra những chuyện tàn nhẫn.
Sau này cô mới biết rõ hơn về lý do chia tay sớm của em gái Đường Nghiên và Cận Trí Trung.
Trong sự chọn lựa giữa sự nghiệp và cảm tình, Cận Trí Trung si tình mà cô từng nhìn thấy trong một đêm tối ngập khói thuốc trước cổng nhà, hóa ra tuyệt tình và mãnh liệt dứt khoát.
Có lẽ hắn đã chịu đựng ủy khuất và áp lực rất lớn ở trong nhà họ Cận.
Có lẽ hắn bị mẹ ruột của mình thao túng cho hành vi và thiết lập thủ đoạn.
Nhưng Đường Nghiên và Cận Trí Trung cuối cùng không có kết quả là sự thật.
Show diễn thời trang cuối cùng cũng kết thúc trong tràng pháo tay kéo dài.
Đường Vận lẫn trong đám người từ từ di chuyển về sau hậu trường.
“Đường Vận!”
Đường Vận muốn đi đến chào hỏi Nam Cung Nhu Tuyết thì thấy Cận Úy Thành phía sau gọi cô, khiến cô rất bất ngờ.
Đường Vận muốn đi đến chào hỏi Nam Cung Nhu Tuyết thì thấy Cận Úy Thành phía sau gọi cô, khiến cô rất bất ngờ.
“Sao ạ?”
“Lona có hứng thú gia nhập Bách Hóa Cảnh Duyệt chứ nhỉ?”
“Cái này...!Thật ra thì em không thể quyết định hoàn toàn một mình được.”
Cận Úy Thành tiến lên gần kề với Đường Vận, lại chuyển ánh nhìn về phía Nam Cung Nhu Tuyết.
Vẻ mặt vẫn rất lạnh lùng: “Đã lâu không gặp lại cô ấy.”
Đường Vận cũng gật đầu, “Em cũng vậy.”
Lúc hai người dự định đi lại chỗ Nam Cung Nhu Tuyết chào hỏi thì phía sau Helen hào hứng chạy đến gọi Đường Vận.
“Có công ty bên Thượng Hải muốn hợp tác với mình.
Đường Vận à, họ hẹn chiều mai...” Helen lúc này mới chú ý đến Cận Úy Thành, cô nhìn anh ngỡ ngàng vài giây, “Đây là...”
“Giới thiệu với cậu đây là Cận Úy Thành – Tổng Giám Đốc của Bách Hóa Cảnh Duyệt, anh ấy vừa hay có lời mời với Lona của cậu.”
Helen bắt tay với Cận Úy Thành tươi cười rạng rỡ, chỉ là lời nói ra khiến Cận Úy Thành và cả Đường Vận không khỏi ngỡ ngàng.
“Rất tiếc tôi đã nhận lời của bên kia rồi.
Cảm ơn sự thưởng thức của Cận tổng.”
“Có nhiều nhà đầu tư nhìn trúng là chuyện tốt, tôi không câu nệ Lona thương thảo cùng lúc nhiều bên.”
“Nhưng tôi câu nệ chuyện anh mang họ Cận.” Helen nói nhưng miệng vẫn tươi cười.
Đường Vận thật sự không ngờ đến.
Chuyện riêng tư cô nhiều lần đã tâm sự qua với Helen, trong những lúc say đôi lần không kiểm soát đã bộc bạch chê bai doanh nghiệp gia đình nhà họ Cận.
Mặc dù không nói chi tiết những câu chuyện, nhưng Helen thông minh và rất để tâm đến cô có lẽ sớm đã nhìn thấu tâm sự trong lòng cô lâu rồi.
Đường Vận không trách Helen, hay là cảm thấy những lời bạn ấy vừa nói có điểm nào khiến cô phải ái ngại trước mặt Cận Úy Thành.
Cô hoàn toàn không muốn để tâm, và cũng không thiết tha đến lời mời cộng tác với Cảnh Duyệt.
Helen trả lời dứt khoát xem như phần nào hợp ý với cô.
Nam Cung Nhu Tuyết chú ý tới bên này, nhất là dáng vẻ nổi bật của Cận Úy Thành trong hậu trường.
Cô ấy thong thả di chuyển qua đây, lúc này trên người đã cởi bỏ hoàn toàn lớp trang điểm và bộ váy cưới, thay vào đó là chiếc váy ngắn chữ A đơn giản.
“Đã lâu không gặp.”
Nam Cung Nhu Tuyết ôm nhẹ Cận Úy Thành vào lòng hôn vào hai bên má của anh, thái độ cởi mở nhiệt tình.
Sau đó quay sang ôm lấy Đường Vận và