Trong nhảy mắt đó, điều xet qua trong đầu Đường Thi, vào giây phút cuối cùng là hình ảnh Bạc Da và chiếc trực thăng từ trên cao rơi xuống.
Hô hấp của cô dường như ngừng lại.
Từ trên boong tàu truyền đến tiếng la hét vô cùng đau đớn của Diệp Kinh Đường "Cứu người! Nhanh cứu người đi! Ôn Lễ Chỉ, anh nhanh chóng cử người..."
Cho dù là ai đi chăng nữa đều không có biện pháp chấp nhận cái cảnh tượng trước mắt này.
Cái.. Cảnh tượng trơ mắt nhìn bạn của mình từ trên cao rơi xuống rồi biến mất theo chiếc trực thăng. Quả thật là... khiến người ta tuyệt vọng.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Đường Thi cảm giác hô hấp của mình cũng dừng lại theo, vào lúc này đây trái tim cô tựa như bị đóng bằng vài giây, máu của cơ thể, lạnh lẽo đến đáng sợ.
Cô không thể tin mình đã nhìn thấy được cảnh tượng như thế, cũng không dám tin... tất cả những chuyện đã xảy ra, bọn họ vốn cho rắng có thể dựa vào cơ hội cuối cùng này để đảo ngược tình huống, vậy mà lại sụp đổ trong phút chốc, thậm chí... Thậm chí còn kéo theo cả Lam Minh.
Ôn Lễ Chỉ và Diệp Kinh Đường đứng trên boong tàu, gió biến không ngừng gào thét bên tại bọn họ, cuốn đi tóc bên tại bọn họ, chính vào giờ phút này... chiếc trực thăng bị nước biển nhấn chìm rất nhanh, ngay cả những ngọn khói đen còn sót lại tựa như đang cầu xin cũng bị một cơn sóng biển đánh tới dập tắt, cánh quạt còn đang quay, tạo ra một mảng bọt nước, sau đó lại bị hỏng hoàn toàn, cử như vậy tê liệt ngừng lại... ở tốc độ mà mất thường có thể thấy chiếc trực thăng khổng lồ tựa như con quái vật, bị biển cả từng chút nuốt trọn từng chút một.
Hốc mắt của Ôn Lễ Chỉ đỏ lên, thật lâu sau, anh ta không màng tất cả chạy tới bên cạnh boong tàu, gào lên một tiếng: "Ôn Minh Châu!"
Lam Minh và Ôn Minh Châu, Khắc Lý Tư, Vưu Kim, còn có A Long... tất cả đang ở trên chiếc trực thăng đó, đều bị bắn bởi tay súng bản tia của Vinh Nam!
Diệp Kinh Đường bước lên túm lấy Ôn Lễ Chỉ: "Anh bình tĩnh! Anh bình tĩnh đi người của Lam Minh đang trên đường tới. "Tôi làm sao bình tĩnh... tôi làm sao bình tĩnh được đây!" Ôn Lễ Chỉ cuồng loạn hét lên: "Ôn Minh Châu rơi xuống, Ôn Minh Châu đã xảy ra chuyện, tôi... "Ôn Lễ Chỉ, anh..."
Diệp Kinh Đường nắm lấy bàn tay đang run rẩy của Ôn Lễ Chỉ, những người khác trên boong tàu cũng bị cải biến cố này chấn động trong khoảng thời gian ngắn đều giống như bị doa khủng hoảng.
Không thể nào.
Bị chôn vùi nơi biển sâu... Bọn họ...
Ngay lúc đó Tùng Sam được Kỳ Mặc cứu từ trong tay Mã Cường, ngực của Lạc Phàm không ngừng đổ máu, Kỳ Mặc che ngực của anh ta lại, cả người rối bời: "Bọn Bạc Dạ đã xảy ra chuyện, Ventus, tôi cầu xin anh cố chịu đựng được không... Tôi sẽ không bao giờ gây thêm rắc rối cho anh, anh nhất định phải sống sót được không."
Kỳ Mặc là một trong bảy người Thất Tông Tội Lý - Ngạo
Mạn, là một người rất kiêu ngạo, vào lúc này đây, lại bị Asuka kéo về bảo vệ phía sau “Kỳ Mặc! Bọn Ngải Tư đang chạy theo hướng boong tàu, chắc chắn là đi tìm Vinh Nam rồi!"
Giải quyết nhiều mối tai hoa như vậy, chắc chắn là đi hội hợp lại với Vinh Nam sau đó xem xét biện pháp chạy trốn! Nhưng mà hiện tại ở trên boong tàu bọn ho... Chỉ bảo vệ an toàn sinh mệnh cho chính mình, cũng đã dùng hết sức lực.
Tùng Sam đã bị thương nặng, Lạc Phàm trúng đạn, Asuka phải chiến đấu với Lục Y Đình, Kỳ Mặc phải đối mặt với Ngải Tư, Diệp Kinh Đường bây giờ đang an ủi Ôn Lễ Chỉ sa sút tinh thần, tất cả những chuyện này. Mọi người giống như đang ở trong địa ngục trần gian.
Trong boong tàu Đường Thi bị Vinh Nam đẩy vào một tầng bên dưới, vào giờ phút này, trong đầu trống rỗng.
Cô hoàn toàn không dám tưởng tượng phia bên trên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, âm thanh của đám người Diệp Kinh Đường gào rống cứ văng vẳng bên tai cô, nhưng mà Đường Thi cảm thấy không khí quanh mình như bị rút sạch, cả người lạnh băng, như là bị mất đi nhận thức.
Sau khi tỉnh táo lại mới nhận ra, cô đã bị Vinh Nam dùng cùng một tư thế ép sát vào bên cạnh cửa sổ.
Lúc đó, ý tưởng trong lòng của Đường Thi chính là,