Buổi dạ hội kết thúc vào lúc mười giờ tối, Đường Thi ngồi cạnh đài phun nước, đi giày cao gót hơi mệt nên cô ngồi một mình ở đó nghỉ một lúc, cô gái được ánh đèn ở bên đài phun nước chiếu xuống, góc nghiêng tinh xảo cho thấy vẻ dịu dàng, xinh đẹp, không còn dáng vẻ lớn tiếng kêu gào đến khản cổ như khi đối mặt với Bạc Dạ nữa.
Lúc Tô Kỳ tách ra khỏi dòng người thì bắt gặp một mặt yên tĩnh như thế của cô, người đàn ông đó cười lạnh một tiếng, đi về phía trước, nhét hai tay vào túi quần, đôi mắt xanh lục dưới ánh đèn buổi tối lại hiện ra vẻ diêm dúa lằng lơ.
Trông cứ như cặp đá quý phát ra ánh sáng yếu ớt, lập lờ vậy.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Đường Thi nhìn thấy anh ta, không bày ra biểu cảm gì cả, cũng như những người khác, chào anh ta một câu: “Cậu Kỳ, chào buổi tối."
"Chào buổi tối." Tô Kỳ nghiến răng nghiến lợi nói ra câu chào này, vừa nãy người phụ nữ này nhào vào lòng anh ta chỉ muốn cố ý diễn cho Bạc Dạ xem, anh ta lớn thế này rồi mà chưa từng bị người phụ nữ nào lợi dụng một cách điêu luyện như thế cả!
Rõ ràng Đường Thi không cùng một tần sóng suy nghĩ với Tô Kỳ, chào xong thì lại im lặng như cũ, mãi đến khi Tô Kỳ đi tới ngay trước mặt cô.
Cô ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt xanh biếc, cô hỏi: "Có việc gì sao?" Tô Kỳ mỉm cười: "Lợi dụng tôi xong thì chạy mất luôn? Em cảm thấy tôi là một người dễ nói chuyện lắm hả?"
Đường Thi cười khẽ: "Theo nhu cầu mỗi bên, anh cũng chẳng thiệt thòi
Hay cho câu anh không thiệt thòi gì!
Tô Kỳ nhếch miệng lớn hơn: "Thế mà tôi lại xem thường em rồi, rốt cuộc vì sao trước kia lại giả bộ thuần khiến, vô tội như vậy? Hay là nói vốn dĩ em đã giả dối thế rồi."
"Thế thì đúng rồi."
Đường Thi đứng lên, không muốn ở cùng một chỗ với Tô Kỳ nữa: "Anh cứ coi như tôi là kẻ giả dối đi, dù sao thì giả dối cũng chẳng phải từ gì xấu xa. So với lòng dạ độc ác của Bạc Dạ thì giả dối này với tôi có khi lại là một từ khen ngợi."
Tô Kỳ cười khẩy, đáy mắt của người đàn ông này lóe lên mấy phần nguy hiểm sâu xa: “Loại người như Bạc Dạ thì đương nhiên em không thể chơi lại anh ta rồi."
Đường Thi phát run trong lòng, nghe thấy Tô Kỳ mỉa mai tiếp: "Nhưng mà người