Trong suốt cuộc đời của Bạc Da, từ sự hiểu lầm đầu tiên với Đường Thi, để cô hận anh đến tận xương tủy, rồi sau đó từ từ phanh phui sự hiểu lầm đó nhưng lại phát hiện thương tổn đã không có cách nào đền bù, chỉ khi đánh đổi mạng sống của mình, anh đã có bao nhiêu tuyệt vọng đây?
Đã từng gặp qua một câu nói như thế này. Tôi sẽ nói cho anh biết điều đáng buồn nhất là gì: Anh gặp được một người, phạm vào một sai lầm, anh muốn bù đắp, anh cũng muốn trả hết tội, đến cuối cùng mới phát hiện ra anh không có năng lực xoay chuyển trời đất, tội lỗi anh đã phạm phải vĩnh viễn cũng không thể bù đắp. Chúng ta vĩnh viễn không có khả năng trả hết những tội lỗi phạm phải..
Đây là điều đáng buồn nhất trong cuộc đời của Bạc Da. Cho dù anh có thanh danh hiển hách, cho dù anh làm mưa làm gió, nhưng mà anh cũng giống như Vinh Nam mà thôi, thập tử nhất sinh, anh cũng không thể quay lại thời gian.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Vinh Nam muốn làm mọi cách để đưa Vinh Bắc trở lại, cũng giống như Bạc Dạ vất kiệt mọi thứ, muốn quay ngược thời gian, khi những tổn thương đó đều chưa xảy ra.
Tô Kỳ cảm thấy có chút thương hại Bạc Dạ. Sau này trả giá nhiều như vậy, nhưng cuối cùng buông tay mới là cách cứu vớt tốt nhất.
Trong lòng Bạc Dạ đã từng có bao nhiêu lần đau khổ dày vò không thể nói ra? Không biết, sẽ không có ai biết. Bạc Dạ chưa bao giờ nói ra.
Tất cả mọi thứ, không ai trong số họ có thể hiểu được.
Đêm đó, Tô Kỳ cùng Đường Thi ngồi trong phòng bệnh cả đêm, cho đến khi tiếng khóc của Đường Thi từ từ trầm xuống mới từ từ dừng lại.
Nhưng không ai để ý có một người đàn ông chống nạng đứng ở góc hành lang ngoài phòng bệnh. Anh dáng người thon dài đứng ở nơi đó, khuôn mặt lạnh lùng trầm mặc, mặt mày tuấn mỹ tuấn tú. Anh ta dường như có một cỗ khí tức có thể trấn áp núi sông. Người đàn ông chi đứng ở nơi đó, đứng phía sau anh là Lâm Từ đang trầm mặc.
Anh ta không nói một lời, số phận tại đây vào lúc này cũng lựa chọn nói năng thận trọng. Thời gian giống như bị người nhấn nút tạm dừng. Người