Vinh Nam đứng im lặng một hồi rồi nói: "Được rồi, tôi đồng ý với cậu."
Bạch Việt nhường đường, bước ra khỏi cửa chính phòng khách để Vinh Nam đi vào.
Bên ngoài còn có một đám bộ đội tinh anh đi theo.
Ngải Tư và Lục Y Đình bước vào căn cứ bí mật của Bách Việt, Giang Lăng ở bên cạnh chi đường. "Lầu hai, căn thứ nhất bên trái." "Cảm ơn." Vinh Nam gật đầu. Anh khẽ củi đầu xuống khiến Giang Lăng không tự giác có chút kiểm che.
Vinh Nam vừa đi lên chỉ thấy vành mắt ở bên đã đỏ bừng, bóng lưng của anh mang theo nỗi cô đơn lẻ loi noi tận cùng thế giới.
Cái chỗ ngồi tổng thống này là do chính tay Vinh Chương 1027: Lựa chọn của anh ấy, sự đồng ý của tôi
Vinh Nam đứng im lặng một hồi rồi nói: "Được rồi, tôi đồng ý với cậu."
Bạch Việt nhường đường, bước ra khỏi cửa chính phòng khách để Vinh Nam đi vào.
Bên ngoài còn có một đám bộ đội tinh anh đi theo.
Ngải Tư và Lục Y Đình bước vào căn cứ bí mật của Bách Việt, Giang Lăng ở bên cạnh chi đường. "Lầu hai, căn thứ nhất bên trái." "Cảm ơn." Vinh Nam gật đầu. Anh khẽ củi đầu xuống khiến Giang Lăng không tự giác có chút kiểm che.
Vinh Nam vừa đi lên chỉ thấy vành mắt ở bên đã đỏ bừng, bóng lưng của anh mang theo nỗi cô đơn lẻ loi noi tận cùng thế giới.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Cái chỗ ngồi tổng thống này là do chính tay Vinh Bắc dùng cà sinh mạng để trao cho anh.
Đôi mắt Vinh Nam đỏ bừng, mim cười, Bạch Việt, tôi đã không còn bất kì người thân nào nữa, Vinh Bắc đã chết, tôi là người duy nhất còn tổn tại trên đời này.
Đây chính là cái giá phải trả cho việc đứng trên vạn người.
Vĩnh viễn sẽ không bao giờ được tha thứ.
Thời điểm bọn họ tiến vào phòng nghỉ ngơi của Bạc Dạ, Bạc Dạ sững sờ nhìn vào bức ảnh của Đường Thi trên điện thoại.
Lúc sau, bên ngoài có người đi vào anh cũng không phát hiện ra, đến khi Vinh Nam đến gần anh, Bạc Dạ mới đột nhiên ngẩng đầu lên.
Bắt gặp ánh mắt của Vinh Nam, Bạc Da sửng sốt. "Anh đến rồi."
Hai người nhìn nhau hồi lâu, Bạc Dạ mới lên tiếng trước.
Vinh Nam đứng đó, ánh mắt khẽ liếc nhìn ảnh chụp Đường Thi trên điện thoại của Bạc Dạ, sau đó nói. "Cậu đang nhớ tới cô ấy sao?"
Bạc Dạ không phủ nhận: "Um, tôi rất nho cô ấy." Bắc dùng cà sinh mạng để trao cho anh.
Đôi mắt Vinh Nam đỏ bừng, mim cười, Bạch Việt, tôi đã không còn bất kì người thân nào nữa, Vinh Bắc đã chết, tôi là người duy nhất còn tổn tại trên đời này.
Đây chính là cái giá phải trả cho việc đứng trên vạn người.
Vĩnh viễn sẽ không bao giờ được tha thứ.
Thời điểm bọn họ tiến vào phòng nghỉ ngơi của Bạc Dạ, Bạc Dạ sững sờ nhìn vào bức ảnh của Đường Thi trên điện thoại.
Lúc sau, bên ngoài có người đi vào anh cũng không phát hiện ra, đến khi Vinh Nam đến gần anh, Bạc Dạ mới đột nhiên ngẩng đầu lên.
Bắt gặp ánh mắt của Vinh Nam, Bạc Da sửng sốt. "Anh đến rồi."
Hai người nhìn nhau hồi lâu, Bạc Dạ mới lên tiếng trước.
Vinh Nam đứng đó, ánh mắt khẽ liếc nhìn ảnh chụp Đường Thi trên điện thoại của Bạc Dạ, sau đó nói. "Cậu đang nhớ tới cô ấy sao?"
Bạc Dạ không phủ nhận: "Um, tôi rất nho cô ấy." "Vậy nếu anh đi vào rối thì có còn nhớ cô ấy không?"
Sẽ càng nhớ thêm."
Bạc Dạ cấp tốc trả lời nhanh như vậy, dường như không cần phải cân nhắc cái gì. "Cũng chi có thể nhớ tới cô ấy mới có thể sống "Cậu có hồi hận không?"
Vinh Nam nghiêng đầu: "Làm cái giao dịch thế này với tôi... Rõ ràng là tôi nhờ các cậu kéo kẻ cảm đầu xuống nước." "Đương nhiên là tôi sẽ hối hận rồi."
Bạc Dạ phối hợp cười: “Tôi còn hối hận vì mấy năm trước tôi đối xử với cô ấy không tốt chút nào. Nếu thời gian có thể quay lại, tôi nhất định sẽ chọn cách khác để đối xử thật tốt với cô ấy"
Vinh Nam không nói chuyện, cuối cùng anh cũng hiểu được suy nghĩ của Bạc Da. “Vậy thì... mời đi."
Giờ khắc này, vị tổng thống cao quý to ra khiêm tốn nhìn Bạc Dạ: “Cậu Bạc Dạ."
Chuyện này thật đáng buồn nhưng lại khiến người sót." "Vậy nếu anh đi vào rối thì có còn nhớ cô ấy không?"
Sẽ càng nhớ thêm."
Bạc Dạ cấp tốc trả lời nhanh như vậy, dường như không cần phải cân nhắc cái gì. "Cũng chi có thể nhớ tới cô ấy mới có thể sống "Cậu có hồi hận không?"
Vinh Nam nghiêng đầu: "Làm cái giao dịch thế này với tôi... Rõ ràng là tôi nhờ các cậu kéo kẻ cảm đầu xuống nước." "Đương nhiên là tôi sẽ hối hận rồi."
Bạc Dạ phối hợp cười: “Tôi còn hối hận vì mấy năm trước tôi đối xử với cô ấy không tốt chút nào. Nếu thời gian có thể quay lại, tôi nhất định sẽ chọn cách khác để đối xử thật tốt với cô ấy"
Vinh Nam không nói chuyện, cuối cùng anh cũng hiểu được suy nghĩ của Bạc Da. “Vậy thì... mời đi."
Giờ khắc này, vị tổng thống cao quý to ra khiêm tốn nhìn Bạc Dạ: “Cậu Bạc Dạ."
Chuyện này thật đáng buồn nhưng lại khiến người sót." nổi lòng tôn kinh với người đàn ông này.
Chỉ có anh ấy mới đủ tư cách đứng bên canh
Đường Thi. "Um."
Bạc Dạ từ trên giường ngồi dậy, cuối cùng nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ rồi mim cười. "Đường Thi, trời rất nhanh lại sắp bắt đầu mùa đông rồi."
Nhưng dù sao Đường Thi cũng không nghe được câu nói này.
Đêm hôm ấy Bạc Dạ được người tới đón đi, bọn người Thất Tông Tội Lý trầm mặc ngồi ở bên trong căn phòng của Bạch Việt ròng rã suốt một đêm.
Sau đó, Kỳ Mặc là người đứng lên nói trước: "Tôi muốn thông báo cho Đường Thi." “Không được, Bạc Dạ đã nói rằng anh ấy không muốn để Đường Thi biết."
Asuka bất đắc dĩ thở dài, nói: "Có lẽ Bạc Dạ nhất định là không muốn Đường Thi nhìn thấy bộ dạng hiện tại của anh ấy đi?" "Thế nhưng Đường Thi có quyền được biết chuyện này."
Lạc Phàm đương nhiên cũng đứng về phía Kỳ nổi lòng tôn kinh với người đàn ông này.
Chỉ có anh ấy mới đủ tư cách đứng bên canh
Đường Thi. "Um."
Bạc Dạ từ trên giường ngồi dậy, cuối cùng nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ rồi mim cười. "Đường Thi, trời rất nhanh lại sắp bắt đầu mùa đông rồi."
Nhưng dù sao Đường Thi cũng không nghe được câu nói này.
Đêm hôm ấy Bạc Dạ được người tới đón đi, bọn người Thất Tông Tội Lý trầm mặc ngồi ở bên trong căn phòng của Bạch Việt ròng rã suốt một đêm.
Sau đó, Kỳ Mặc là người đứng lên nói trước: "Tôi muốn thông báo cho Đường Thi." “Không được, Bạc Dạ đã nói rằng anh ấy không muốn để Đường Thi biết."
Asuka bất đắc dĩ thở dài, nói: "Có lẽ Bạc Dạ nhất định là không muốn Đường Thi nhìn thấy bộ dạng hiện tại của anh ấy đi?" "Thế nhưng Đường Thi có quyền được biết chuyện này."
Lạc Phàm đương nhiên cũng đứng về phía Kỳ Mặc, đối với vấn đề này ý kiến của anh ta cũng giống như Kỳ Mặc. "Tôi cũng cảm thấy... Đường Thi hắn phải biết tất cà chuyện này.” "Nhưng nếu Đường Thi biết, cô ấy nhất định sẽ không cho phép Bạc Dạ làm việc này."
Tùng Sam một mực không nói chuyện, lúc này đột nhiên mở miệng nói: “Tôi hiểu tính cách của Đường Thỉ. Cô ấy thậm chí có thể... chạy tới ở cùng một chỗ với Bạc Da."
Khả năng này này tương đối cao.
Hơn nữa, Tùng Sam là anh ruột của Đường Thi, ở một mức độ nào đó anh ta phải biết rõ Đường Thi hơn bon ho "Mọi chuyện thực sự sẽ như thế này sao? Thật quả không công bằng với Đường Thi."
Kỳ Mặc cố gắng kêu gọi người khác bày tỏ ý kiến của mình nhưng mọi người đều có chung một lựa chọn.
Lựa chọn giống như Bạc Da.
Hành động của Bạc Dạ tuy quá tàn nhẫn nhưng cũng khá đúng đắn,
Bách Việt thờ dài, vươn tay vỗ vai Kỳ Mặc rổi nói Mặc, đối với vấn đề này ý kiến của anh ta cũng giống như Kỳ Mặc. "Tôi cũng cảm thấy... Đường Thi hắn phải biết tất cà chuyện này.” "Nhưng nếu Đường Thi biết, cô ấy nhất định sẽ không cho phép Bạc Dạ làm việc này."
Tùng Sam một mực không nói chuyện, lúc này đột nhiên mở miệng nói: “Tôi hiểu tính cách của Đường Thỉ. Cô ấy thậm chí có thể... chạy tới ở cùng một chỗ với Bạc Da."
Khả năng này này tương đối cao.
Hơn nữa, Tùng Sam là anh ruột của Đường Thi, ở một mức độ nào đó anh ta phải biết rõ Đường Thi hơn bon ho "Mọi chuyện thực sự sẽ như thế này sao? Thật quả không công bằng với Đường Thi."
Kỳ Mặc cố gắng kêu gọi người khác bày tỏ ý kiến của mình nhưng mọi người đều có chung một lựa chọn.
Lựa chọn giống như Bạc Da.
Hành động của Bạc Dạ tuy quá tàn nhẫn nhưng cũng khá đúng đắn,
Bách Việt thờ dài, vươn tay vỗ vai Kỳ Mặc