Bạc Nhan không biết phải đối mặt với Đường Duy như thế nào, cô chỉ có thể rúc mình vào trong chăn.
Đường Duy coi hành động này của cô là ngầm cho phép, còn rất vui mừng kéo cô ôm vào trong lòng, Bạc Nhan tựa như một khối thịt nhỏ non mềm nằm trong lòng cậu ta, Đường Duy nói: “Cô xem, lựa chọn không nói gì trong thời điểm này là một lựa chọn rất sáng suốt.
Bạc Nhan không hề phản kháng, mặc cho Đường Duy vuốt ve tóc cô.
Đường Duy nói: "Chuyện ngày hôm nay hai chúng ta ngủ với nhau, cô đừng nói ra với ai ở trường.
Bạc Nhan vẫn im lặng.
Đường Duy cao giọng: “Có nghe thấy không?" Bạc Nhan lập tức gật đầu: “Vâng.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
“Cũng đừng có thử quyến rũ Nhậm Cầu lần nữa."
Đường Duy hung dữ nói: “Cậu ta không phải người cô có thể chọc vào.
"Em không quyến rũ Nhậm Cầu.”
Chuyện tới ngày hôm nay, Bạc Nhan đã không còn muốn giải thích cho mình nữa: “Anh muốn nghĩ sao thì nghĩ.
“Ô, còn bắt đầu nổi khùng lên sao?" Đường Duy nhếch miệng cười, không biết tại sao mà nụ cười này đặc biệt lạnh lẽo, u ám: "Bạc Nhan, đừng tự cho rằng mình là người ghê gớm låm?" "Đường Duy.
Bạc Nhan nép trong lòng Đường Duy, rõ ràng thân thể hai người gần kề như vậy nhưng khi Bạc Nhan nói chuyện lại cảm thấy tâm tư hai người có bao xa cách.
Cô hỏi cậu ta: “Anh thích em sao?”
Câu hỏi này giống như một thanh kiếm sắc bén đâm sâu vào lòng Đường Duy khiến cậu ta ngẩn người, cậu ta hoàn toàn không ngờ tới chuyện Bạc Nhan sẽ hỏi mình chuyện này.
Tại sao cô ấy lại hỏi một câu hỏi ngu ngốc như vậy chứ? Đường Duy lập tức phục hồi tinh thần, cười cười giếu cợt: "Nghĩ gì vậy? Bạc Nhan, đầu cô bị úng nước sao?" Nhìn xem, quả nhiên là vậy.
Giọng Bạc Nhan run run: “Nếu không thích em...vậy tại sao lại."
Lại làm chuyện này với em...
Tại sao lại muốn ép buộc em? Vẻ mặt sắp muốn khóc của cô lại một lần nữa làm Đường Duy thấy khó chịu, cậu ta chợt đẩy Bạc Nhan ra, nhưng vì không khống chế tốt sức lực nên đã khiến Bạc Nhan từ trong lòng cậu ta bị đẩy thẳng xuống đất, khi cô bịch một tiếng chạm đất còn phát ra tiếng nấc nghẹn ngào.
Đường Duy ngây người, nhưng lại không hề cảm thấy mình làm sai, từ trên cao nhìn Bạc Nhan đang ngã dưới đất, thiếu niên nhếch môi cười lạnh: “Cái giá phải trả cho việc được voi đòi tiên.
Trên đất cũng trải thảm mềm, mềm như vậy thì dù cô ngã xuống cũng sẽ không va vào đâu.
Đường Duy tự an ủi bản thân mình như vậy, sau đó cậu nhìn Bạc Nhan nói: “Nếu muốn biết tại sao tôi lại làm những chuyện này với cô, vậy chỉ có thể nói rằng, Bạc Nhan, đều trách bản thân cô không ăn mặc đàng hoàng đi qua đi lại trước mặt tôi, tôi chỉ dạy cho cô một bài học thôi.”
Hai mắt Bạc Nhan phiếm hồng: "Tại sao lần nào anh cũng lấy lý do tuy tiện như vậy để chà đạp tôn nghiêm của em chứ?”
“Cô có tôn nghiêm sao?”
Đường Duy giống như đã nghe thấy chuyện gì buồn cười lắm, bị Bạc Nhan chọc cười: "Cô đang kể chuyện cười gì thế hả Bạc Nhan, tôn nghiêm? Cô cũng xứng nói chuyện tôn nghiêm sao?”
Bạc Nhan siết chặt thảm trong tay, tựa như dồn hết sức lực lần cuối cùng: "Em hỏi lại anh một lần nữa, Đường Duy...
Đường Duy bị hình ảnh trước nay chưa từng có này của cô thu hút.
Nghe thiếu nữ dùng hết sức lực, từng câu từng chữ nói: "Chúng ta đã phát sinh quan hệ em...
đây là lần đầu tiên của em, anh làm vậy với em thật sự, anh thật sự không định chịu trách nhiệm với em sao?”
Trời mới biết, trái tim cô đã run lên như thế nào khi nói những câu này, Ngay đến giọng nói của cô cũng trở nên run rẩy, chỉ là cô cố gắng kim nên, muốn để bản thân bình tĩnh.
Vậy nhưng, sự lo sợ và cô đơn tận sâu trong lòng vẫn chưa hề buông tha cho cô.
Mới đầu, Đường Duy hơi ngẩn người, cậu ta không ngờ Bạc Nhan có thể nói những câu như vậy, tiếp theo đó, hàng loạt suy nghĩ hiện lên trong đầu cậu ta, cậu ta nhớ tới lần đầu tiên gặp Bạc Nhan khi còn bé, khi ấy Đường Thi phải nhập viện, bị An Mật và bà chủ Bạc ép đến tận cửa, đánh đập tàn