Hình như Từ Thánh Mẫn không nghĩ nhiều về điều đó, ngay lập tức anh ta quay lại nói với Từ Dao: "Ôn ào sao? Cô đang đùa à? Tao không thèm dây dưa với cô."
Từ Dao sau khi nghe xong, mắt cô ta rưng rưng, vẻ mặt vô cùng đáng thương, vừa nhìn đã khiến người ta cảm thấy rất đau lòng, cô ta nói với Từ Thánh Mẫn: "Anh à, chúng ta vui vẻ với nhau được không?”
Cô ta cùng Từ Thánh Mẫu không phải cùng một mẹ sinh ra, tuy rằng đều là người nhà họ Từ nhưng ba của bọn họ cũng chính là ông Từ là người không chung thủy, ông ấy ở bên ngoài có vô số phụ nữ nên mới có tình huống Từ Dao và Từ Thánh Mẫu là hai anh em cùng cha khác mẹ.
Bên trong nhà họ Từ diễn ra các loại đấu tranh gay gắt cho nên Từ Thánh Mẫu đối với Từ Dao có cùng huyết thống với anh ta thì cũng không có thiện cảm cho lắm.
Dù sao thì Từ Dao cũng là người muốn tranh giành tài sản nhà họ Từ với anh ta.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Nghĩ đến đây biểu cảm của Từ Thánh Mẫu càng khó coi: "Nói đi, hôm nay có được mời sao?"
Từ Dao cần môi giống như bị tổn thương nặng nề, biểu cảm này của cô ta khiến Đường Duy hơi hoảng hốt.
Cậu ấy đang phân tâm, chợt nhớ ra vẻ mặt như vậy thường xuyên xuất hiện trên gương mặt của người phụ nữ khác, khi phải nhận những lời khó nghe, cô ấy sẽ lặng lẽ lui sang một bên, không một lời xin lỗi, chỉ nhìn cậu ấy với ánh mắt như vậy.
Chẳng lẽ Từ Dao lại muốn bắt chước Bạc Nhan sao?
Đường Duy khôi phục lại ý thức của mình sau đó nhìn Từ Dao đang đứng bên cạnh, từ lúc bắt đầu xuất hiện đến nay, mục đích của cô ta rất rõ ràng - tất cả những gì cô muốn là vị trí ở bên cạnh Đường Duy.
Ở đây không có gì ngoài mấy người bạn tốt của cậu ấy, trong những người còn lại ở đây hình như trừ bỏ cô ta cũng không ai dám trực tiếp tiến lên như vậy. “Được rồi, anh Mân, anh cũng đừng luôn bắt nạt cô bé như vậy. Sakahara Kurosawa tùy ý giảng hòa sau đó cười cười nhìn về vẻ mặt khẩn trương của Từ Dao.
Từ Dao rất xinh đẹp, anh ta thừa nhận, nhưng cô bé trước mặt khiến anh ta cảm thấy có chút kỳ quái.
Giống như tất cả mọi thứ, mọi hành động đều được cố tình giả vờ khác thường. “Vui lên nào Từ Dao. Sakahara Kurosawa nói: "Hôm nay em ăn mặc rất đặc biệt trông xinh đẹp hơn nhiều.
Nhậm Cầu vẫn ở một bên nở một nụ cười không ai có thể hiểu được, đưa tay đẩy kính, giống như một người đàn ông tốt nói: "Lễ phục phải chọn thật lâu đi?"
Từ Dao thẹn thùng cúi đầu, bên tại truyền đến âm thanh tán ưởng của mọi người. “Có thể cùng đám người Đường Duy qua lại tốt như thế khẳng định không phải là người bình thường. Mà cô bé này ăn mặc trông cũng thật sang trọng. “Con gái nhà họ Từ cũng phô trương thật, xem ra sau này giữa nhà họ Đường và nhà họ Từ sẽ có tin vui đó.
Nghe được câu đó mặt Từ Dao lại càng đỏ hơn, cô ta vô thức vươn tay nằm lấy cánh tay của Đường Duy để xua đi sự xấu hổ của mình, trước tiên cơ thể của Đường Duy cứng đờ lại nhưng sau đó anh cũng không gỡ tay Từ Dao ra.
Từ Dao hít một hơi thật sâu.
Đường Duy... Đường Duy không có cự tuyệt có ta.
Trái tim cô ta đập dữ dội, cô ta tự hỏi hôm nay mình có thành công không? Vì cô ta ăn mặc đẹp nên rất cuộc Đường Duy... rốt cuộc bắt đầu để ý đến cô ta sao?
Ở bên Đường Duy nhiều năm như vậy, điều cô ta muốn chính là cái kết này, cô ta luôn theo sát Đường Duy, khiến người ta luôn cảm thấy cô ta và Thang Duy là một cặp.
Trai tài gái sắc, trời sinh một đôi.
Mà bản thân Đường Duy lại là người thờ ở nên cậu ấy cũng không muốn giải thích điều đó, điều này càng khiến tin đồn lan rộng hơn - bây giờ mọi người đều