“Thế cứ như vậy nhé.
Nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt Tô Nghiêu, Tô Kỳ nở nụ cười: “Đừng cãi nhau với chị con nữa. Chị con thật ra rất dễ tính, ai đối với cô bé tốt một chút là cô bé đã thấy hạnh phúc rồi.”
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
“Con lúc nào cũng..” Tô Nghiêu dừng một lúc: “đối tốt với chị mà”
Không hiểu sao nói về sau cậu ta nói ra lại có chút ngập ngừng.
Tô Kỳ nhìn ra được sự thay đổi đó, đưa tay ấn đầu cậu ta “Được rồi, con nóng nảy như vậy chắc muốn cãi nhau với Bạc Nhan thêm hai năm nữa mới đủ. Ba đi dọn dẹp chút, con và Bạc Nhan đi nghỉ ngơi trước đi.”
“Da.”
Tô Nghiêu đặt đồ xuống, tuỳ tiện bước lên tầng. Đi đến nửa cầu thang, cậu quay lại nói với: “Ba, ba nghĩ kĩ lại đi, chuyện đưa chị vào Nhà họ Diệp… gọi là cái gì… Diệp Tiêu ấy. “Hiện tại cậu ấy là sự lựa chọn hợp nhất rồi, kể cả về gia thế lẫn tính cách”
Tô Kỳ chắc chắn. “Cậu ấy có thể chăm sóc tốt cho Bạc Nhan, Lam Minh cũng rất khen ngợi cậu ấy.
Nhà họ Lam cũng khá coi trọng lời nói của Lam Minh. “Cả đời này ba cũng không còn mong muốn gì nữa. Tiền bạc hiện tại cũng coi như đủ sống, thế nên chỉ mong có thể giúp các con của ba lo liệu những phần thiết yếu cho tương lai thôi. Nếu Bạc Nhan vẫn còn vướng bận với Đường Duy, cậu còn có thể gây khó dễ cho Bạc Nhan. Như vậy, cô ấy còn hận bản thân mình hơn, thấy người ba này quá cứng nhắc, quá ích “Vậy nên con chỉ cần sống tốt là được, như vậy chúng ta chỉ cần cho con một nền tảng đủ..” Tô Kỳ vừa nói vừa nhìn bóng lưng Tô Nghiêu “để giúp con tốt hơn chúng ta là được rồi.”
Đây chính là bậc cha mẹ thực sự, họ không bao giờ ép con cái phải biết ơn họ, cũng không e ngại con cái giỏi giang, vượt trội hơn họ, càng không bận tâm con cái sẽ phụng dưỡng họ