Cô rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, bình thường đến mức người ta không thể nhận ra có gì sai trong bộ trang phục này, nhưng ngay cả như vậy. Diệp Tiêu vẫn cảm thấy trong đầu mình có một nỗi bồn chồn không kiểm soát được. Cậu ta nhìn Bạc Nhan đang vội vàng định đi tầm, giọng nói từ trong cổ họng đã vô thức trở nên khàn đặc: “Cô cứ như vậy định đi ngủ sao?" "Um."
Bạc Nhan trả lời thờ ơ như thường, dường như không quan tâm đến một người đàn ông to lớn như Diệp Tiêu đứng ở đây, sau đó cầm lấy điện thoại di động: "Nếu anh cũng cần đi tắm... “Cô không cảm thấy lo lắng chút nào sao?"
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Diệp Tiêu cảm thấy tôn nghiêm đàn ông của mình đã bị kỳ thị nghiêm trọng: “Hay là cô đã quen làm chuyện này? Bạc Nhan, tôi và cô ở cùng một phòng với nhau. “Tôi còn không lo lắng thì anh lo lắng gì chứ?”
Bạc Nhan như đang xem một câu chuyện cười: “Anh cho rằng tôi là loại người gì, không cần phải xem như đang ở chung với kẻ thù đó chứ? Tôi nghỉ ngơi trước đây, anh cứ tự nhiên.
Nói xong, cô cứ như vậy leo lên giường, đem chăn đắp lên người, thu vào trong chăn lấy điện thoại di động ra, bắt đầu tán gấu xuyên quốc gia cùng Lam Thất Thất.
Diệp Tiêu bị hàng loạt hành động của cô làm cho choáng váng, đứng hình hồi lâu mới nhận ra mình rất buồn cười, người phụ nữ này chưa từng quan tâm đến thể diện của chính mình, cậu ta làm gì mà cứ phải rón ra rón rén như vậy? Thật giống như...
Có vẻ giống như đang quan tâm đến cô.
Nghĩ vậy, Diệp Tiêu liên mặc kệ cô, cầm quân áo bước vào phòng tắm tắm rửa, vừa từ phòng tam đi ra, vừa vặn nghe thấy bên ngoài truyền đến âm thanh Bạc Nhan cùng Lam Thất Thất nói chuyện, Bạc Nhan thấy cậu ta thì lớn tiếng nói: “Khi nào anh đi ngủ thì nhớ tắt đèn"
Cả hai người đều ngủ ở hai cạnh giường, chăn bông ở giữa thật sự có thể nằm thêm một